CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 126

Nói bao nhiêu lần rồi, anh với anh ấy không phải là quan hệ đó!

Xí, người ta chả hôn anh là gì!

Hai người đang đấu khẩu thì chuông cửa chợt reo vang.

-Hỏng rồi! – Xán Xán vỗ đùi, xông phắt ra, nhưng không kịp nữa.

Chỉ thấy bà mẹ và Cao Vũ đang đứng ở hai bên cửa, nhìn nhau đăm

đăm, nét mặt hai người đều lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Hai người nhìn chòng chọc vào nhau rất lâu, bà mẹ lên trước:

Xin hỏi anh là…

Xán Xán vừa thấy tình hình không ổn, nhân lúc Cao Vũ còn chưa đáp

lời, vội vàng kéo Cao Vũ:

* Mẹ à! Đây là… bạn học của Noãn Noãn! Vâng, bạn học ạ!

Thực tế chưa đến nỗi be bét, thì nói bạn học là hợp lý nhất.

Bà mẹ đầu tiên sững sờ, sau đó định thần, cười ha hả:

- À, hóa ra là bạn học của Noãn Noãn? Hình như tôi chưa gặp lần

nào! Nào, vào đây ngồi xuống, mau ngồi xuống đi…

Cao Vũ bị hai người tung hứng như sương đầu cành: Em họ… ái chà!

Em làm gì vậy? chưa nói hết câu đã bị Xán Xán nhéo ngầm cho một cái.

Sao thế? – Bà mẹ hiếu kỳ nhìn hai người.

- Không… không có gì… – Xán Xán cuống quýt gần chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.