CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 142

Nhìn bát cơm đầy ú ụ như kim tự tháp, Xán Xán đột nhiên có cám

giác Cao Vũ nhất định trong lòng tất hận cô, muốn cho cô chết đi! Thật
thâm độc!

Bị bức bách quá, Xán Xán đành quay sang Triệu Noãn Noãn cầu cứu,

ngờ đâu vừa chạm mắt, cậu chàng lập tức làm như không thấy, ngoảnh ra
nơi khác. Thế nghĩa là sao chứ? Chẳng lẽ bọn họ định vào hùa hại chết cô
để họ về sống với nhau?

Quỷ thần ơi! Không còn thiết đến mạng người nữa sao!

Xán Xán đành rưng rưng lệ cố nuốt hết đống thức ăn bằng tới hai bữa

cơm. Khi đứng lên, cô cảm thây mình chẳng khác gì ngưòi mang bầu.

- Để anh thu dọn cho! – Cao Vũ đột ngột giành lấy việc rửa bát.

Lại việc gì nữa thê? Xán Xán kinh ngạc đến độ con ngươi muốn nhảy

khỏi tròng mắt, hại chết cô còn chưa đủ sao? Ác độc đến mức tiêu hóa cũng
không cho thật quá thể!

-Anh… anh… anh… – Anh ác quá đấy!

Chưa dứt câu, Cao Vũ đã chớp chớp mắt nhìn cô. – Đừng cám ơn anh,

là việc anh nên làm mà.

Nên làm? Nên làm cô chết ấy hả?

* * *

Sau hôm đó, sinh hoạt của Xán Xán xảy ra hai xáo động lớn.

Thứ nhât: Triệu Noãn Noãn bắt đầu không đêm xỉa đến cô.

-Noãn Noãn, quần áo anh thay hôm qua đâu? Tự đi lây ra đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.