CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 180

- Cái này hả… – Nhan Như Ngọc dừng một lúc. – Cậu xác định người

phụ nữ đó không phải mẹ, bà nội, bà ngoại của chàng ta chứ?

- Sao thế được! – Xán Xán vội vàng kêu ré lên.

- Thê’… thế phụ nữ đó có xinh không?

- … không quá xinh đẹp.

- Vóc dáng ngon mắt không?

-Nhiều tiền không?

-…

- Xán Xán… cậu còn đó không? Này?

- Đừng hỏi nữa, dù thế nào thì phụ nữ nào cũng có vóc dáng đại khái

như nhau mà, mau trả lời tớ đi! – Xán Xán nổi cáu.

- Ơ…- Nhan Như Ngọc suy nghĩ rất lâu. – Tớ cảm thấy dù người phụ

nữ này không có ngoại hình bắt mắt , không giàu có, mà là người đàn ông
kia laịz rất tốt với cô ấy, chỉ có một nguyên nhân thôi.

- Là gì?

Nhan Như Ngọc phán một câu như chặt đinh chém sắt.

Nhất định người đànông đó yêu phụ nữ này rồi, hơn nữa lại là người

đàn ông thực lòng thành ý đấy. Ôi chao! Si tình làm sao…

-Này? Xán Xán? Cậu còn đó không? Này…

-Buzz – Buzz – Buzz…

Đêm đó Xán Xán mất ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.