CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 219

Đến đâu nữa

Trong chốc lát, trong quán bar chẳng khác gì thùng thuốc súng, bị

châm ngòi.

Cái tát cực mạnh, Cao Vũ đứng đó, thò tay lau vết máu rỉ ra mép,

không màng tới sự chỉ trỏ của người xem, vẫn lạnh như băng nhìn người
phụ nữ, lãnh đạm nói:

- Cô đừng quá đáng!

Thế nhưng người đó dường như phát điên, hùng hổ giật cổ áo Cao Vũ:

Tôi quá đáng? Anh bảo tôi quá đáng? Thế thì tôi cho anh biết tôi còn

quá đáng hơn!

Vừa nói, cô ta vừa vươn tay tóm lấy chai rượu đỏ trên bàn.

- Bốp…

Tiếng chai rượu vỡ khiến mọi người im bặt, kinh ngạc nhìn mọi việc

trước mắt. Cao Vũ vẫn bình thản đứng đó, người phụ nữ kia thì nằm sóng
xoài ra đất, chai rượu vỡ tung tóe trên sàn. Giữa hai người là Tô Xán Xán!

Cô nghiến răng nghiến lợi nhìn vào người phụ nữ, ánh mắt sắp phun

lửa ngủn ngụt. Quá đáng quá rồi đấy! Dám đập vỡ chai ruợu à? Có biết giá
chai này bao nhiêu? Lãng phí đến nhục!

Cao Vũ hoàn toàn không biết lòng dạ thật sự Xán Xán thế nào, càng

không hiểu nổi việc Xán Xán đột nhiên đứng chôn trước mặt hai người. Bất
giác anh thấy lòng dịu lại… cái con bé này… Cớ sao…

Người phụ nữ hung hãn kia nhỏm dậy, chuấn bi xông vào tử chiến với

Xán Xán. Cao Vũ đột nhiên kéo tay Xán Xán, mặc kệ mọi người nhìn, chạy
ra khỏi quán bar.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.