CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 220

Hai người chạy râ’t lâu, lâu lắm, đến khi tiếng huyên náo yên ắng hẳn,

Cao Vũ mới dừng lại.

- Ôi trời!

Xán Xán đang theo sát đằng sau Cao Vũ, không ngờ anh ta đột ngột

dừng lại khiến cô giật thót mình, ôm ngực thở phì phò. Cao Vũ kinh hãi:

- Sao thế? Lúc nãy cô ta làm em bị thương à?

Lẽ nào mới rồi anh không để ý, Xán Xán đã bị kẻ phát điên kia choảng

chai rượu vào rồi?

Xán Xán vò trán, mơ hồ ngẩng lên nhìn Cao Vũ.

Quan sát cô khắp lượt từ trên xuống dưới, thấy cô lành lặn vô sự, Cao

Vũ thở phào một hơi dài, nhưng miệng lại mắng:

- Tô Xán Xán, em thật là đứa ngu ngốc!

Ngu ngốc? Xán Xán nghe mà thấy lạ.

Cao Vũ nhìn cô đầy vẻ trách cứ:

- Ai bảo em xông vào chứ? – Tiếp đó lại hạ giọng, ánh mắt cũng dịu

dàng trở lại – Nếu cái chai đó đập trúng em thì sao hả?

Anh không nói nữa, dưới ánh đèn đường vàng vọt, anh bỗng nhiên

nhìn kỹ gương mặt Xán Xán. Đôi mắt không to, mũi không cao, đôi môi
dày dường như chẳng bao giờ mím chặt, lại thêm ánh mắt ngây thơ ướt át,
cô gái này quả thực là râ’t ngốc. Nhưng cô có ngốc nghêch thì cũng không
thể xông vào nguy hiểm như thế chứ? Cái chai rượu đó đáng giá thực,
nhưng đập vào đầu là có thể gây mâ’t mạng. Vả lại, nhỡ mà chai vỡ, mảnh
sắc cào vào mặt, lẽ nào không làm xấu gái hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.