CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 237

xoa đầu cô đang cúi gằm, giọng nói dịu lại:

- Sau này đừng làm việc gì ngốc như thế nữa, biết không?

Xán Xán ấp úng trong cổ họng:

- Biết rồi ạ…

- Bờ sông gió mạnh, sẽ cảm lạnh đây.

- Dạ…

- Được rồi, ngủ đi.

- Vâng. – Cô ngoan ngoãn đáp, rồi nem nép bò lên giường như đứa trẻ

phạm lỗi đã biết hối hận, chì sợ người lớn mắng nữa.

Triệu Noãn Noãn lẳng lặng nhìn cô, cũng trèo lên giường.

- Xán Xán.

- Dạ? – Cô quay lại, vẻ sợ sệt nhìn anh, ánh mắt như nói đừng mắng

em nữa.

- Thực ra Cao Vũ không ác ý gì đâu, em đừng để tâm.

- Vâng.

- Nếu thực sự em giận anh ấy, anh có thể bảo anh ấy chuyển đi.

- Không cần đâu! – Xán Xán vội lắc đầu, tuy việc này có ảnh hưởng

một chút đến cô, nhưng hiện giờ việc đã qua rồi, cô sao có thể vì thế mà
phá hoại mối nhân duyên của anh Noãn Noãn? Tuyệt đối không được.

Cô từ chối một cách cương quyết như thế, Triệu Noãn Noãn thấy tim

đau nhói, mặt tối sầm lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.