CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 238

- Em… không phải em thích anh đấy chứ?

- Ớ… – Xán Xán lắc đầu quầy quậy, cô đã bị lừa đến phát sợ, đánh

chết cũng không dám dây vào cái loại yêu tinh ấy.

Triệu Noãn Noãn thấy thanh thản hẳn, mỉm cười:

- Biết rồi, em ngủ đi.

Xán Xán thấy thật kỳ lạ, hôm nay anh ấy ghen hay sao ấy? Một chốc

thì dữ như quỷ, một chốc lại cười dịu dàng, thật quá bất bình thường!

- Anh Noãn Noãn, hôm nay anh thật kỳ lạ.

- Vậy hả? – Lòng dạ thư thái, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn.

- Có phải anh khó chịu ở đâu không?

- Không có. – Ánh đèn bỗng trở nên rất ngọt ngào.

- Nhưng mới rồi lúc thì anh cáu giận, lúc thì cười… cứ như là…- Xán

Xán ngắc ngứ.

- Như là gì? – Màu giấy dán tường thật bắt mắt!

- Cứ như là đang kỳ kinh ấy…

- …Tô Xán Xán, em để cho anh ngủ. Cô nghĩ: đàn ông mỗi tháng

cũng có vài ngày trở nên vui buồn thất thường.

Đêm đã khuya, Xán Xán đã ngủ say.

Ánh trăng luồn qua kẽ rèm soi vào trong, hắt ánh sang lên chiếc

giường đơn màu trắng. Triệu Noãn Noãn trở mình, ánh mắt dịu dàng dừng
lại trên gương mặt đã ngủ say. Xán Xán nhắm nghiền mắt, đôi má phinh
phính cứ như có vầng hào quang, hàng mi rợp phủ bong râm trên quầng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.