CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 249

Xán Xán mồ hôi vã ra như tắm, nhìn Nhan Như Ngọc từ đầu xuống

chân:

- Cậu mặc thế này không lạnh sao?

Quả nhiên, lại bị Nhan Như Ngọc lườm nguýt:

- Cậu biết là chiếc váy liền này không ít tiền chứ? Tớ đang mặc tiền

trên người đấy! Làm sao mà lạnh được? – Rồi nhân nhá từng chữ – Xán
Xán, bao giờ cậu mới hiểu ra một chút đây? Muốn kiếm được chàng rể
vàng nhất định phải chi một số tiền không nhỏ đâu! Tiền vốn đấy!

Tiền vốn? Xán Xán cúi nhìn cách ăn mặc của mình. Tóc buộc đuôi

ngựa để khi ăn uống không bị dính vào tóc, quần bò giầy thể thao là để khi
ăn uống cho tiện lợi, còn áo khoác ngoài, được thôi, thực ra cô tính là khi
tan cuộc xong có thế giặt…

- Thôi, thôi, tớ biết là không thể trông đợi vào cậu đâu mà! – Nhan

Như Ngọc phẩy tay – Cậu đứng ở đây đi, xem chị hôm nay câu rể vàng cho
cậu sáng mắt ra!

Thế là dưới sự dẫn dắt đầy hy vọng của Nhan Như Ngọc, hai cô hào

hứng xuất chiêu.

* * *

Mười phút sau. Xán Xán ngẩng nhìn biển đề trên cánh cửa: Phòng trà

Hoa mãn lầu.

- Như Ngọc, cậu chắc chắn là chỗ này không?

Nhan Như Ngọc chúm miệng:

- Chắc… chắc là chỗ này mà…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.