CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 264

hồi trước thì gấp vạn lần. Không phải thế à? Bỗng dưng cô nghĩ đến điều gì
đó, vội quay lại hỏi:

- Như Ngọc, ăn ở đây có đắt quá không?

Nhan Như Ngọc lẳng ra một cái nhìn khinh khỉnh, ý là cậu không thấy

phong cách ở đây có thể rẻ được sao?

- Tớ không đi đâu! – Xán Xán quay mình định chạy.

- Quay lại! – Chưa được mấy bước, đã bị Nhan Như Ngọc nhanh

chóng tóm chặt tay – Tô Xán Xán, cậu đừng có như vậy, đã nói rồi thì đừng
có đi!

- Không phải là tớ không muốn… – Xán Xán khổ sở – Nhỡ người ta

đòi tiền ai nấy trả thì sao? Tớ không mang nhiều tiền đến thế… – Cô là
người cùng khổ mà! Trăm phần trăm cùng khổ!

- Làm gì có kiểu tiền ai nấy trả?

- Lần trước cái người ấy chẳng… – Bóng dáng Kim Thành Thác Tai

vẫn cứ ám ảnh Xán Xán.

Vừa nói đến chuyện ấy, sắc mặt Nhan Như Ngọc củng hụt hẫng, cô

nghiến răng:

- Nếu người ta đòi tiền ai nấy trả, thì tớ sẽ trả cho cậu!

Chơi đẹp rồi đấy.

- Thật chứ?

- Quá thật ấy chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.