CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 286

ngoe nguẩy…

- Ối!!!

- Xán Xán?

- Em sao vậy, Xán Xán?

- Mau tỉnh lại đi!

Cô mở choàng mắt, gặp trúng ánh mắt cuống quýt của Triệu Noãn

Noãn.

- Đi đi! Đi đi! Em không muốn bị bán, không muốn! – Chân tay khua

loạn, thần trí mê man.

- Xán Xán… em nói gì thế?

- Anh là đồ khốn! Đồ khốn! Em không cho anh đốỉ xử với em như thế

không cho phép!

- Em đang nói gì thế? – Triệu Noãn Noãn càng lúc càng mù mờ.

- Anh là đồ khốn! Tại sao anh lừa em? Anh… – Cô nức nở những giọt

nước mắt tròn lăn ra, từng giọt từng giọt, càng khóc càng thảm thiết.

- Triệu Noãn Noãn, anh không thể đối xử với em như thế. Sao anh nỡ

đối xử với em như thế? Hu hu hu…

Nhìn nước mắt cô lăn dài, tim anh bỗng nhói đau. Hình như mình thật

sự đã làm việc gì đó không đúng với cô ấy. Nghĩ vậy, anh chỉ còn cách
vòng tay ôm cái người đang khóc thảm thiết vào lòng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.