CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 288

- Anh bị sốt à?

- Đâu… có đâu…

- Thế sao mặt anh lại đỏ thế?

- … nóng.

- Sao bảo không sốt?

- …..

* * *

Vì gặp ác mộng, thiếu ngủ, đến trưa Xán Xán mới bò dậy xuống

giường, chuếnh choáng mặc đồ, khật khừ đi vào phòng vệ sinh.

- Á!!!

Một tiêng thét kinh hoàng từ phòng vệ sinh vang lên.

- Em sao rồi? – Lúc này đến Cao Vũ cũng giật mình, vẻ mặt vừa kinh

ngạc nhìn kẻ dở hơi vừa ấp úng – Em dù lớn chưa bằng ai nhưng cũng
không đến nỗi nhìn bản thân trong gương mà hãi đến mức ấy chứ?

- Cái gương, cái gương! – Xán Xán chỉ tay vào gương mà run bắn.

- Cái gương làm sao? – Triệu Noãn Noãn cũng nghe tiếng, chạy xô tới,

khi nhìn thấy cô, ánh mắt lóe lên một tia hoảng kín đáo.

- Lợn lợn lợn! – Tiêng kêu run rẩy tiếp tục.

Lợn? Hai người đều ngây ra.

Phải! Chính là lợn! Cuối cùng cô đã nhớ ra giấc mộng tối hôm qua!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.