CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 312

Không còn cách nào khác, anh đành đưa điện thoại ra. Xán cầm lấy, vẻ

mặt đắc ý. Nhưng rất tiếc, vẻ đắc ý ấy không được bao lâu. Ba phút sau, cô
ngẩng đầu, nét mặt bí xị nhìn Cao Vũ:

- Đeo không được…

Đúng là ngốc không còn thuốc chữa!

- Đưa đây cho anh! Cao Vũ cầm điện thoại và dây đeo, thành thục

xuyên vào lỗ sau đó rút nhẹ, dây con cáo đã được xỏ vào điện thoại. Điện
thoại dành cho nam giới màu đen, dây đeo hình con cái màu đỏ, nơ bướm
màu phấn hồng, rất vừa mắt. Anh nhét điện thoại vào túi quần, con cáo cứ
nhô ra ngoài.

- Được rồi, anh đi đây! – Anh vẫy vẫy tay, quay mình bước đi.

Xán Xán đứng lặng, đưa mắt tiễn. Bỗng nhiên anh dừng bước quay lại

cười với cô:

- Nếu có gì không vui, có thế tới chỗ Hành lang thời gian tìm anh!

Anh đúng là người tốt, trái tim đang buồn thiu của Xán Xán thấy vui

lên, giơ tay vẫy vẫy anh.

- Em có thể mặc cả với anh!

Bàn tay vây vẫy dừng lại trong không gian.

Hóa ra, vẫn nhắc đến tiền…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.