CHÚNG TA - Trang 107

tháng hai người hễ một lời không hợp liền động tay động chân, ít nhất còn
biết được đối phương thật sự đang nghĩ gì. Lúc ấy bọn họ quả thật đã từng
cãi cọ, sau đó cũng từng thực sự hòa hợp như lúc ban đầu.

"Bố của bác cả gái bị bệnh nặng, đưa đến bệnh viện chỗ chúng ta kiểm

tra, vợ chồng hai bác với mấy người anh của bác gái cũng đến đây. Ngày
mai chú ba mời cả nhà ăn bữa cơm, con cũng đến đi." Phùng Gia Nam
đứng dậy nói với con trai.

"Người nhà của bác cả gái, đây là thân thích gì chứ? Cậu của em họ

mẹ dì hai đến đây, có cần đi nghênh đón luôn không? Ngày mai con có hoạt
động ngoại khóa bên nhóm mô hình máy bay." Chu Toán không cần nghĩ
ngợi gì đã cự tuyệt luôn.

Nếu đổi lại là trước đây, Phùng Gia Nam chưa chắc sẽ ép buộc con trai

đi đến những nơi như vậy, nhưng nghĩ đến tình cảnh ngày hôm nay của
mình, bà cô độc một mình đối diện với cả đám người nhà chồng, cho dù bà
có mạnh mẽ mấy đi chăng nữa, cũng sẽ có vài phần mỏi mệt kiệt sức.

Phùng Gia Nam thở dài, nói: "A Toán, dù gì thì con cũng là con của

mẹ." Con trai lớn rồi, càng ngày càng có chính kiến của bản thân, bà sắp
không thể nhìn thấu những tâm tư suy nghĩ của con nữa rồi, cũng chẳng
kiểm soát được nữa, nhưng lúc này, con trai mới là người duy nhất có thể
đứng bên cạnh bà.

Bà ngồi ở cạnh giường một lát, nghe thấy tiếng lầm bầm của con trai:

"Hoạt động ngoại khóa của con ngày mai đến sáu giờ rưỡi là xong. Mẹ đưa
địa chỉ cho con, lúc đó con tự đến."

Sau khi kết thúc hoạt động ngoại khóa, Chu Toán vội đến nơi chú ba

mời ăn cơm, anh nghiễm nhiên là người đến muộn nhất. Những người
trong phòng có người anh quen mặt, cũng có những người chỉ biết sơ sơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.