CHÚNG TA - Trang 106

Phùng Gia Nam chỉnh đèn tối lại cho anh, lại nói: "Hôm nay mẹ nhìn

thấy dì giúp việc phơi quần áo cho con, mấy cái quần jeans lủng lỗ của con
là sao vậy? Không đẹp mắt. Có thời gian chúng ta cùng nhau dạo phố, gọi
thêm cả Tiểu Thiện đi cùng nha?"

Chu Toán nhẫn nại với "sự quan tâm" từ chân tơ kẽ tóc của mẹ. Trong

đầu lại hiện lên hình ảnh hai đôi giày dính sát vào nhau ngoài vòm cây. Anh
thấy mẹ mình phiền phức, lại thấy bà thật đáng thương.

"Mẹ lo cho mình đi!" Anh quay lưng lại nói với bà.

Phùng Gia Nam ngẩn người, bà cho rằng con trai đang nói đến chuyện

khiến bà nuốt không trôi gần đây.

Ông nội của Chu Toán qua đời đã được 5 năm, mấy anh em Chu Khải

Tú thương lượng nhân cơ hội về quê tế tổ lần này, dời mộ phần của bố đến
nơi "phong thủy tốt", nhân tiện hợp táng cùng với người mẹ đã khuất ba
năm trước. Trước đây mỗi khi nhà dưới quê có việc gì Chu Khải Tú cũng
đều sẽ hết sức dỗ dành Phùng Gia Nam, hy vọng bà có thể cố gắng sắp xếp
đi cùng mình. Nhưng lần này ông lại rất thông cảm cho công việc bận rộn
của bà, chủ động bảo đường về quê vất vả, chuyện lần này chỉ là chuyện
vặt vãnh, bảo bà ở nhà với con trai là được rồi. Đối với chuyện tế tổ lần
này, trước mặt bà mấy anh em của ông cũng lập lờ qua loa.

Phùng Gia Nam há lại có thể dễ dàng bị qua mặt như vậy, bà đã ngấm

ngầm đoán được ông có ý định khác, rất có thể là liên quan đến chuyện bà
để ý nhất kia. Chu Khải Tú có lẽ cũng đoán được bà đang cảnh giác, hai
người chỉ là không nói thẳng ra, nhưng trong lòng đã ngấm ngầm so đo rồi.
Nửa tháng nay hai vợ chồng họ đều chia phòng ngủ, không ai chịu nhường
bước trước.

Không biết từ lúc nào, ngay cả cãi vã bọn họ cũng cảm thấy tốn sức?

Phùng Gia Nam thầm cười khổ, bà thậm chí còn hoài niệm về những ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.