CHÚNG TA - Trang 130

chốc bừng tỉnh, hóa ra đây chính là hình bóng ngăn cách giữa bố mẹ anh
nhiều năm trời, là cái gai vĩnh viễn không thể nhổ khỏi trong lòng mẹ anh.

Vi Tử Khiêm là đứa con riêng, điều nực cười là anh ta còn lớn hơn

Chu Toán một tuổi.

Đoạn còn lại là do Chu Toán ghép nối được từ những cuộc cãi vã của

bố mẹ anh và những "bí mật" mà ông anh họ ngẫu nhiên tiết lộ.

Bố của Chu Toán - Chu Khải Tú, trong ký ức của nhiều người, dường

như luôn giống như cái tên của ông ấy, ôn tồn hoàn mỹ, tài hoa xuất chúng.
Ông đã rời khỏi nơi thôn quê sinh dưỡng ông từ thuở thiếu thời, nhưng vẫn
luôn là cái tên mà những cô gái nơi thôn quê âm thầm trộm nhớ mỗi khi
rung động thẹn thùng.

Trước khi bắt đầu học kỳ cuối cùng của thời đại học, Chu Khải Tú về

nhà ăn tết. Ngày mùng tám âm lịch hôm ấy là ngày lễ của người dân tộc
thiểu số ở thôn bên cạnh, lão tam kéo ông đi ngắm các cô gái trẻ tuổi ăn
vận xinh đẹp. Đêm hôm đó lửa trại nhuộm hồng suốt đêm, tiếng ca cũng
ngân mãi đến khi trăng tàn. Chu Khải Tú không nhớ được mình uống say
khi nào, cũng quên mất cuối cùng thân thể mềm mại kia dựa vào ông rốt
cuộc là ai, chỉ biết mình tỉnh dậy ở trong rừng trúc bên cạnh khe suối.
Đương lúc đầu đau như búa bổ ông gặp lại lão tam ở cổng thôn, lão tam
cười rồi nháy mắt với ông.

Chu Khải Tú đoán rằng có lẽ tối hôm trước đã xảy ra chuyện gì đó,

nhưng cô gái kia đã rời đi trước khi ông tỉnh dậy. Phong tục ở thôn trại của
bọn họ thông thoáng, về phương diện này cách nhìn nhận của các cô gái
dân tộc thiểu số có vẻ phóng khoáng hơn bọn họ. Đương nhiên, ông cũng
đã quen với sự chủ động quan tâm của các cô gái, cho dù là ở đại học cũng
như vậy. Tuy ông không lưu luyến, nhưng cũng không bài xích. Ông luôn
đối xử tốt với mỗi cô gái thích mình, mà người khiến ông rung động vẫn
chưa xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.