CHÚNG TA - Trang 128

đóng chặt, im lặng không một tiếng động. Chu Toán thà rằng bọn họ ồn ào
giống như trước đây, lâu lâu lại truyền ra tiếng vật nặng rơi xuống hoặc
tiếng thủy tinh rơi vỡ, hay là một vài "động tĩnh đặc biệt" khiến anh chịu
không nổi mà phải chạy sang nhà Kỳ Thiện đi trốn. Lần này anh không
nghe thấy gì cả, nhưng trong lòng lại không hề nắm chắc.

Chu Toán đi ra ngoài sân muốn hít thở không khí trong lành, nhưng vì

sao ánh trăng cũng khiến lòng người buồn chán đến thế? Anh vốn dĩ định
quay người về phòng, nhưng trong lúc vô tình lại nhìn thấy khúc gỗ mục
mà anh tưởng nhầm là gỗ trầm hương. Mới hôm qua đây, hai người bọn họ
còn chụm đầu ngồi xổm ở trong góc kia, bộ dạng ngốc nghếch nhưng lại
chuyên tâm của Kỳ Thiện vô duyên vô cớ khiến anh buồn cười, mãi đến
khi xuất hiện hai đôi giày bên ngoài vòm cây... Vì cớ gì anh phải để ý đến
những chuyện bẩn thỉu của đám người lớn kia chứ? Anh có thể làm được gì
đây?

Sáng sớm ngày mai anh sẽ trở thành cô nhi sao? Nói không chừng trên

báo còn có thêm một tiêu đề "Huyết án gia đình" nữa.

Nếu Kỳ Thiện nghe được "lời tầm phào" này, e rằng lại sẽ lên mặt dạy

dỗ anh.

Nhà Kỳ Thiện vẫn chưa sáng đèn, cửa sổ phòng cô vẫn đang đóng

chặt. Theo hiểu biết của Chu Toán đối với Kỳ Thiện, tám phần mười là cô
đã đến đơn vị của mẹ Thiện rồi. Lúc dùng bữa tối Kỳ Thiện rời đi sớm như
vậy cũng không phải không có điểm tốt, ít ra không cần để cô lần nào cũng
nhìn thấy mớ hỗn độn của gia đình anh.

Chu Toán thích ở nhà Kỳ Thiện, tuy rằng cách bài trí trong nhà cô có

hơi lộn xộn. Mẹ Thiện lúc nào cũng bận rộn, chú Định lại không đáng tin
cậy lắm, đã bảo chú ấy tạm thời chăm sóc hai đứa nhỏ, nhưng chú ấy cũng
sẽ thường quên làm cơm cho bọn họ ăn. Vì vậy khi Chu Toán bảy tuổi đã
làm món trứng gà chiên vẫn còn dính vỏ và cơm trộn nước tương cho Kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.