CHÚNG TA - Trang 140

"Chu Toán, đội bóng cậu yêu thích thua thảm luôn!"

Chu Toán cười đáp qua loa, khi nhìn về phía sau gáy của Kỳ Thiện lần

nữa trong lòng lại ngập tràn oán khí.

Anh đã phiền lắm rồi. Sáng nay, bố mẹ anh yên lặng đi ra khỏi phòng,

ai làm việc nấy. Trên mặt không mảy may cảm xúc, chăn nệm và bài trí
trong phòng ngăn nắp trật tự. Chỉ là lúc ra cửa, bóng lưng của bọn họ cứ y
như hai người không liên quan đến nhau. Lần đầu tiên Chu Toán nảy sinh
lo lắng đối với chuyện hôn nhân của bố mình. Kỳ Thiện là người duy nhất
có thể nghe anh kể khổ, giúp anh giải sầu, nhưng bây giờ ngay cả cô cũng
ngoảnh mặt làm ngơ với anh.

Mấy ngày sau đó, Kỳ Thiện và Chu Toán không hề nói chuyện với

nhau. Đây vốn dĩ là trạng thái bình thường khi họ ở trong trường, nhưng do
trong lòng thấp thỏm nên cảm thấy có vài phần bực bội.

Tiết học thứ nhất của chiều thứ bảy kết thúc, Chu Toán sắp xếp mấy

thứ đồ đạc cần mang về nhà, phát hiện thẻ xe buýt không biết đã nhét ở chỗ
nào. Anh lục tới lục lui trong ba lô, bỗng lóe lên ý nghĩ, bèn gửi tin nhắn
cho Kỳ Thiện, "Vé xe buýt của tôi mất rồi".

Kỳ Thiện đang nói chuyện với Trương Hàng. Cô cũng không hiểu vì

sao Trương Hàng lại cứ càm ràm mãi về số bài tập được giao vào tuần sau
như vậy. Bài tập có hơi nhiều, nhưng cô chỉ là người phụ trách thu vở bài
tập, Trương Hàng tìm cô oán trách thì có tác dụng gì? Nhưng Kỳ Thiện
trước giờ luôn là người chăm chỉ và có trách nhiệm, ba năm liền được bầu
làm ủy viên học tập với số phiếu cao ngất ngưỡng, đồng thời đây cũng là
nguyên nhân khiến giáo viên các bộ môn đều vô cùng hài lòng. Cho dù
Trương Hàng cứ vô lý chất vấn liên tục, cô cũng chỉ đành nhẫn nại giải
thích với cậu trong khoảng thời gian nghỉ ngơi quý báu này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.