CHÚNG TA - Trang 138

thông, tự mình lùi đến khoảng cách an toàn, chưa chắc không phải là
chuyện tốt.

Sáng ngày hôm sau, Chu Toán xem như chẳng có chuyện gì ôm cặp

sách xuất hiện trước cửa nhà Kỳ Thiện, anh lớn giọng nói với Thẩm Hiểu
Tinh ra mở cửa: "Mẹ Thiện, mẹ gọi Tiểu Thiện mau lên, nếu không sẽ
không kịp bắt xe buýt mất!"

Thẩm Hiểu Tinh kinh ngạc đáp: "Tiểu Thiện đã đi học từ lâu rồi, nó

không gọi con sao?"

Lúc Chu Toán đi vào lớp còn hậm hực nghĩ, đồ oắt con! Uổng công

nửa đêm hôm qua còn lục tung phòng tìm thuốc mỡ lô hội cho cô.

Kỳ Thiện ngồi ở hàng ghế thứ hai gần cửa ngay chỗ ra vào, Chu Toán

đi qua, ném cuốn vở bài tập hóa học lên bàn cô. Kỳ Thiện đang cúi đầu viết
từ mới, thấy thế im lặng cầm cuốn vở của Chu Toán do chính tay cô viết
tên giúp anh đặt vào cạnh bàn cùng với chồng vở bài tập, đầu cũng chẳng
buồn ngẩng lên.

Thời gian nghỉ ngơi giữa giờ, Kỳ Thiện mang vở bài tập đến phòng

giáo viên nộp, ở hành lang "ngẫu nhiên" gặp Chu Toán. Cô tuân theo ước
định từ trước, không bắt chuyện với anh ở trường học và chốn đông người,
nhưng anh lại không giống ngày thường mà đứng chắn trước mặt cô.

Không có bạn học nào xung quanh nên Kỳ Thiện cũng dừng chân cách

chỗ Chu Toán đứng ba bậc thang, xem thử rốt cuộc anh muốn làm gì.

Chu Toán gác tay lên lan can cầu thang, oán trách nói: "Sao cậu lại

không đợi tôi! Sáng nay sữa của tôi chẳng có ai uống."

Kỳ Thiện im lặng. Chuyện đã xảy ra một đêm, cô đã không còn tức

giận như tối qua, cho nên cũng không muốn tiếp tục vấn đề này nữa. Chỉ
cần anh xin lỗi, chuyện này coi như đến đây là chấm dứt. Tỏ ra yếu thế vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.