CHÚNG TA - Trang 152

Bấy giờ Kỳ Thiện rơi vào trầm tư.

Lão Tôn đã nói một đống đạo lý làm người, độc thoại một mình riết

cũng chán. Ông đối với Kỳ Thiện vẫn có chút thiên vị, thở dài một hơi rồi
bảo: "Tuy rằng tính cách của Chu Yến Đình không hòa hợp với mọi người,
nhưng cũng là một thành viên của lớp. Khi các bạn khác có hành động trêu
ghẹo bạn ấy như vậy, em cũng là con gái, lại là ban cán sự, chẳng những
không đứng ra ngăn cản, mà còn tham gia vào..."

Lão Tôn cuối cùng cũng nhìn thấy biểu cảm xấu hổ thoáng lướt qua

trong mắt Kỳ Thiện, dịu giọng nói, "Em không giống với bọn Trương
Hàng, thầy không hy vọng một học sinh gương mẫu như em sẽ xuất hiện
hành vi sai lệch. Bản kiểm điểm thì thôi khỏi cũng được, ngày mai nói một
tiếng xin lỗi với Chu Yến Đình, chuyện này đến đây coi như xong."

"Không."

Tuy Kỳ Thiện nói lí nhí, nhưng lão Tôn vẫn nghe rất rõ ràng. Xử lý

như vậy đã coi như ưu ái lắm rồi, ông có chút hoài nghi lỗ tai của mình.

"Em sẽ không xin lỗi cậu ấy." Kỳ Thiện nói.

Lúc Kỳ Thiện quay về chỗ ngồi sắc mặt không hề tốt, bạn cùng bàn Tạ

Dĩnh Dĩnh bất bình thay cô.

"Con hồ ly tinh, yêu tinh hại người... tự mình xuân tâm nhộn nhạo còn

kéo cậu xuống nước!"

Kỳ Thiện giở vở bài tập mới làm được một nửa ra, rầu rĩ đáp: "Dĩnh

Dĩnh, đừng nói nữa."

Từ một góc độ nào đó mà nói, Kỳ Thiện đồng ý với cách nói của lão

Tôn, im lặng đứng xem cũng là một loại tổn thương. Chu Yến Đình dù có
cổ quái thế nào, thì cũng là một cô gái, chuyện này nhất định khiến cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.