CHÚNG TA - Trang 154

Bấy giờ Kỳ Thiện mới tỉ mỉ quan sát. Sự hiểu biết của cô đối với bồ

đề không nhiều, chỉ nhìn thấy mấy chuỗi vòng tay ở chỗ bố cô, chất lượng
không giống nhau. Hạt của tràng hạt trong tay cô không lớn, nhưng nhẵn
nhụi trơn láng, 108 viên kích cỡ đồng đều, nhìn kỹ trên bề mặt mỗi hạt đều
có một "đôi mắt" được hình thành tự nhiên, trên đỉnh hạt bồ đề có gắn một
hạt san hô đỏ, sáng bóng, rất thích hợp để các cô gái đeo. Cho dù là người
không có mắt nhìn, cũng biết được đây là hàng tốt.

"Đôi mắt sáng bừng" không thể kiềm chế của Kỳ Thiện không thể

thoát khỏi ánh mắt của Chu Toán, anh cười thầm trong bụng, quả nhiên là
hám của, tên nhóc tham lam, ... không uổng công anh chọn cả buổi chiều ở
chỗ chú Triệu.

"Là hạt châu mới đúng không, màu sắc hơi nhạt." Kỳ Thiện bình thản

bỏ tràng hạt bồ đề vào trong túi hương, lại đẩy đến trước mặt Chu Toán,
nghiêm mặt bảo, "Sao lại đưa cho tôi cái này?"

Chu Toán giả vờ không nhìn thấy ánh mắt lưu luyến không nỡ lúc cô

bỏ tràng hạt vào trong túi, nhịn cười đáp: "Ai bảo cho cậu? Đây là một
người bạn của bố tôi cho tôi. Nghe nói nếu biết lần, hạt châu sẽ trở nên đỏ
sẫm bóng loáng, giống y như ngọc. Nhưng tôi làm gì có kiên nhẫn mà chơi
thứ này, để không đó cũng đáng tiếc, hay là cậu giúp tôi lần thử xem?"

Trong lòng Kỳ Thiện giao chiến trăm hiệp, Chu Toán nhen thêm mồi

lửa, anh lôi chuỗi hạt bồ đề ra, đeo lên cổ cô, chiều dài cũng vừa vặn.

"Đừng nhỏ mọn thế chứ, giúp tôi một chút đi."

"Kỳ Thiện không lên tiếng, tay lật qua lật lại cuốn từ điển, cứ để mặc

tràng hạt trên cổ.

Chu Toán biết mình sắp đắc thủ, không quên dặn dò: "Lần cho đàng

hoàng, đừng làm hư đấy... chỉ được văn lần, không được võ lần!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.