CHÚNG TA - Trang 156

Kỳ Thiện cản tay của anh, tức tối đáp: "Làm bài tập đàng hoàng không

được à? Lại sắp thi thử nữa rồi đấy, cậu bắt mẹ cậu phải mời bao nhiêu gia
sư đến trông chừng cậu đây hả?"

Trên cuốn đề luyện thi, những nội dung ôn thi Kỳ Thiện đều đã dùng

bút chì khoanh lại rồi. Bây giờ Chu Toán không có tâm trạng nào để nghiên
cứu cái này. Anh nhanh chóng liếc về phía cửa thư phòng, đem mấy tờ giấy
viết thư đưa đến trước mặt Kỳ Thiện, nói: "Giúp tôi chuyện nữa."

Kỳ Thiện vừa nhìn, sắc mặt không nhịn được trầm xuống, "Tôi không

làm."

Chu Toán cười tủm tỉm nói: "Cậu giúp tôi giải quyết xong mấy chuyện

này, tôi mới có thể chuyên tâm học hành được." Anh thấy Kỳ Thiện không
động đậy, bèn chêm một câu, "Mẹ Thiện chắc chắn không muốn biết đứa
con gái ngoan ngoãn của mình tại sao lại bị thầy giáo gọi lên phòng giáo
viên... bắt nạt bạn học, cách nói này có vẻ không dễ nghe lắm nhỉ."

Kỳ Thiện cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lời nói vô lại như vậy

làm sao anh có thể nói như thể chẳng hề dính dáng đến mình chút nào thế?
Chuyện đó rõ ràng nguyên nhân là do anh. Nhưng cô chẳng muốn tranh cãi
với Chu Toán về chuyện này, trầm mặc trong phút chốc, kéo mấy tờ giấy
viết thư kia lướt sơ qua, rồi bắt đầu giúp anh trả lời từng cái.

"Đừng dùng bút bi!"

""Nếu như có duyên, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở trường cao đẳng" quê

mùa quá đi, uổng công cậu học hành bấy nhiêu năm, không có lời nào hay
hơn à?"

""Trả người minh châu, cảm tạ người thư tín. Tặng người tuệ kiếm,

mong người trảm tương tư." Ôi, cái quỷ gì đây, quá nho nhã, không được!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.