CHÚNG TA - Trang 224

Chu Toán thì tình cờ gặp một người mặt mũi lạ hoắc đi ra đổ rác. Kỳ Thiện
tò mò quan sát đối phương anh ta phát hiện cô dừng xe ở sân nhà bên cạnh
nên cũng đứng lại xem. Hình như anh ta biết cô là ai giống như cô nhanh
chóng ngợ ra anh ta chính là Chu Tử Khiểm.

Lúc ăn tối, ông Kỳ Định nói đùa với hai mẹ con cô: Hôm nay tôi thấy

đứa cháu kia ở nhà A Tú, suýt nữa còn tưởng Toán về nước nữa."

"Ừm, trông cũng hao hao giống, không nhìn kỹ là nhầm ngay." Bà

Thẩm Hiểu Tinh cũng đồng tình.

Ngoài miệng họ vẫn gọi Chu Tử Khiểm là "cháu" Chu Khải Tú, dẫu

trong lòng đều biết thừa thân phận của anh ta. Nhất là bà Thẩm Hiểu Tinh,
bà vừa tiễn bà Phùng Gia Nam đi chưa được mấy ngày thì ông Chu Khải
Tú đã ra ám hiệu với bà, muốn nhận nuôi đứa "cháu" này với lý do hết sức
chính đáng: Cháu trai vất vả lắm mới được từ quê lên tỉnh học đại học, thân
làm chú như ông, đương nhiên phải quan tâm nhiều.

Bà Thẩm Hiểu Tinh không có ý kiến cũng chẳng buồn quan tâm đến

việc của bạn học cũ. Chỉ thầm nghĩ, Gia Nam và A Toán đi xa cũng tốt, mắt
không thấy thì lòng không đau. Chu Tử Khiểm đi học muộn một năm, vì
thế dù anh ta lớn hơn Kỳ Thiện một tuổi nhưng lại cùng khóa với cô trong
bốn năm đại học sau này. Kỳ Thiện nghe nói trường huyện dưới quê mà
Chu Tử Khiểm từng học khá kém, anh ta có thể thi đậu đại học G cũng coi
như kỳ tích, đã vậy còn thi được vào khoa Quản trị kinh doanh. Ma xui quỷ
khiến thế nào, con đường mà dì Gia Nam một lòng sắp xếp cho Chu Toán
lại do kẻ từng là cái đinh trong mắt, cái gai trong lòng dì thực hiện, thật quá
châm chọc.

Kỳ Thiện chỉ gặp mặt Chu Tử Khiểm một lần, cô không hề nhầm lẫn

anh ta và Chu Toán, cho dù chỉ là một bóng lưng mờ nhạt từ đằng xa.
Không nói đâu xa, lý do rất đơn giản là vì cô và Chu Toán chơi với nhau từ
bé, nhưng cô chưa thấy anh chủ động đi đổ rác bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.