CHÚNG TỪ PHƯƠNG ĐÔNG TỚI - Trang 8

1

Thuở nhỏ, mẹ thường ru tôi ngủ vào buổi tối. Mẹ nựng: “Ngủ ngoan nhé,

Ginger bé bỏng. Ngủ ngoan con nhé. Đừng để lũ rận đốt nghe con”.

Tôi không biết rận là gì. Tôi tưởng tượng ra những con rận màu đỏ, thân

hình lép kẹp, có cặp mắt rất to và những cái chân giống chân nhện, đang bò
lổm ngổm dưới khăn trải giường. Rồi tôi nghĩ vết đốt của chúng sẽ khiến tôi
ngứa ngáy suốt cả đời.

Sau khi hôn lên trán tôi, mẹ tôi quay ra, và bố vào phòng hát cho tôi nghe.

Giọng bố rất khẽ. Tối nào bố cũng hát bài Cuộc phiêu lưu của những chú
gấu bông
.

Tôi không hiểu tại sao bố lại cho đấy là bài hát ru tuyệt vời. Bài hát kể về

việc ai đó đã phát hiện ra hàng trăm, hàng trăm con gấu lang thang ở trong
rừng.

Lời bài hát khiến tôi lo sợ. Lũ gấu ăn gì trong rừng ấy? Có phải là thịt trẻ

con không?

Sau khi bố hôn lên trán tôi và rời phòng, tôi cảm thấy ngứa ngáy và run

rẩy mãi hồi lâu. Rồi lát sau tôi mơ những cơn ác mộng về lũ rận và bọn gấu
trong rừng.

Mãi đến vài năm trước, tôi vẫn còn sợ khi đặt chân vào rừng.

Bây giờ tôi đã mười hai tuổi, nỗi sợ hãi trong tôi đã không còn nữa.

Chí ít là vào kì nghỉ hè năm nay, tôi đã can đảm theo bố mẹ đi cắm trại

trong rừng. Mãi đến bây giờ, tôi mới phát hiện ra rằng trong rừng còn có
nhiều quái vật kinh khủng hơn lũ gấu.

Nhưng tôi nghĩ, tốt hơn là tôi nên kể từ đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.