CHÚNG TỪ PHƯƠNG ĐÔNG TỚI - Trang 10

Tôi luôn quát mỗi khi thấy nó có hành động sai trái. Những lúc ấy nó gãi

gãi ngực hoặc chúm miệng kêu chíp chíp, làm ra vẻ ta đây là danh hài bậc
nhất.

Cứ thế cả nhà tiếp tục bước, đi sâu vào rừng. Và cứ mỗi lần chúng tôi

dừng lại để nhìn thì Nat đã leo tót lên một cái cây nào đó. Việc ấy làm chậm
hành trình của cả nhà, thế là bố phải hét bảo nó tuột xuống.

Rồi bố lại phải quay sang nạt Pat bởi vì trò chơi điện tử của nó.

— Bố đã bảo con đừng mang cái đồ ấy theo! – bố quát lớn. Người bố cao

to, vạm vỡ trông như thể một con gấu. Giọng bố oang oang.

Nhưng Pat và Nat ít khi nghe lời bố bởi chúng biết bố rất nuông chiều

chúng.

Pat bước đi, mắt vẫn dán vào màn hình của bộ trò chơi điện tử Game Boy

của mình, ngón tay nó đặt lên những núm điều khiển.

— Chúng ta vào rừng để làm gì nhỉ? – bố hỏi nó. – Con có thể chơi ở nhà.

cất nó đi, Pat! Và hãy nhìn cảnh vật kia kìa.

— Con không thể cất được bố à, – Pat không vâng lời. – Con không dừng

lại bây giờ đâu. Con đang ở Mức Thứ Sáu! Trước đây con chưa hề đạt được
mức này.

— Con sóc chuột đang chạy kia kìa, – mẹ reo lên. Mẹ là chuyên gia về

động vật hoang. Mẹ có thể gọi tên tất cả các loài vật.

Pat vẫn không rời mắt khỏi đồ chơi của mình.

— Nat đâu rồi? – bố hỏi, mắt bố nhìn quanh vạt rừng trống.

— Con ở đây, bố ạ, – Nat đáp. Tôi lấy tay che mắt và thấy nó đang ngồi

trên cành của cây sồi cao vút.

— Xuống ngay đi! – bố hét. – Cành cây ấy rất dễ gãy!

— Này, con đã lên được Mức Thứ Bảy! – Pat hào hứng khoe.

— Nhìn kìa, có hai con thỏ kia kìa! – mẹ thốt lên. – Chúng ở ngay trong

đám cỏ cao ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.