CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 147

Chỉ thấy thực khách trong tiệm lẩu đều đứng lên, tạo thành vòng tròn

lớn cách phía sau lưng Hoắc Lương năm mét. Vừa rồi, Tiết Tiểu Tần chỉ lo
ăn, căn bản không để ý đến ngọn nguồn cãi nhau cái vụ gì.

Hoắc Lương ném giấy ăn, nói: "Cãi nhau." Thính lực của anh rất tốt,

tốt đến mức không muốn nghe cũng có thể nghe rõ ràng.

"..."

"Ở đây chờ anh, một lát nữa anh quay về." Nói xong, Hoắc Lương

đứng dậy rời đi, Tiết Tiểu Tần ngồi tại chỗ không biết Hoắc Lương muốn
làm cái gì. Nhìn anh đến quầy thu ngân hỏi mượn một đôi găng tay, đấy là
găng tay công nhân thường dùng để rửa chén, nhưng nhìn rất mới. Sau đó,
cô thấy người đàn ông mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng đi vào đám đông
cách đó không xa. Tiết Tiểu Tần vừa tò mò vừa lo lắng cho Hoắc Lương
liền xách túi chạy đến.

Tuy vóc người cô cao gầy nhưng rất nhỏ nhắn, linh hoạt. Vừa chen

vào trong, cô liền thấy mấy người mặc đồng phục của nhân viên tiệm lẩu
đang ấn người thanh niên thoạt nhìn hai mươi tuổi xuống đất. Trên đất, một
người phụ nữ trung niên ôm cánh tay lăn lộn. Mùa đông nhưng tiệm lẩu
khá ấm áp, bà ấy cởi áo khoác chỉ mặc mỗi chiếc áo len mỏng, bây giờ để
lộ một mảng da thịt bị bỏng nặng, đau đến không thở ra hơi.

Tiết Tiểu Tần nhát gan, ngay cả khi xem ảnh ma quỷ cô chỉ dám hí

một mắt nhắm một mắt để xem. Vừa nhìn thấy cảnh tượng máu thịt lẫn lộn,
lập tức che miệng sợ mình hét toáng lên.

Trái lại, Hoắc Lương chẳng có biểu cảm gì, anh đã nhìn quen hình ảnh

máu me đầm đìa khiến người ta buồn nôn như thế này.

Anh nhanh chóng dùng kéo mượn ở quầy thu ngân cắt bỏ áo len đẫm

máu của người phụ nữ. Kế đó, anh bảo nhân viên của tiệm lẩu đi lấy nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.