CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 149

bọn họ ---- Cái lẩu mới ăn được một nửa, đương nhiên không thể chấm dứt
như thế.

Dù anh lẩn vào đám người vẫn có thể tỏa sáng như cũ. Tiết Tiểu Tần

chớp mắt lại chớp mắt, lúc trước ở chung một chỗ với Hoắc Lương, nhìn
ánh mắt ngưỡng mộ và ao ước của người khác cô có chút hư vinh. Nhưng
bây giờ, cô chỉ cảm thấy tự hào và kiêu ngạo vì anh.

Xem đi, cho dù Hoắc Lương không thể nào cảm nhận được lòng đồng

tình và thương hại như người bình thường, nhưng anh vẫn cố gắng làm
người tốt đó thôi.

Anh cố gắng thay đổi mọi thứ đều vì Tiết Tiểu Tần.

Hoắc Lương cảm thấy Tiết Tiểu Tần bỗng nhiên cười rất ngọt ngào,

liền hỏi: "Em rất vui à?"

Tiết Tiểu Tần ngọt ngào gật đầu, thuận tiện còn đá lông nheo với anh.

Cô không đá lông nheo thì thôi, cô vừa làm thế Hoắc Lương liền đau lòng
sờ sờ mí mắt cô. Thật đáng thương, cô vì anh khóc sưng cả mắt, đến giờ
vẫn chưa hết sưng. =))

"Vì sao anh đột nhiên qua bên đó?"

Hoắc Lương nói: "Anh là bác sĩ." Nếu chờ nhân viên y tế đến xử lý

khẩn cấp thì đã muộn, đến lúc đó vết thương sẽ nghiêm trọng hơn nhiều.
Đối với anh việc này chỉ là một cái nhấc tay, nhưng Hoắc Lương vẫn không
thích tiếp xúc tay chân với người xa lạ. Cho nên, anh đến quầy thu ngân lấy
một đôi găng tay sạch. Nhưng, sau khi về đến nhà, anh vẫn muốn khử
trùng.

Sau khi nói xong, Hoắc Lương lại nói tiếp: "Anh sẽ cố gắng trở thành

người xứng đôi với em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.