CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 150

Trái tim Tiết Tiểu Tần lại bị đánh đánh trúng một lần nữa. Thật lòng

cô cảm thấy lời nói của Hoắc Lương không đủ êm tai, nhưng mỗi một câu
đều đâm vào trái tim cô, khiến cô càng cảm động hơn: "May là anh không
thích ở chung với người khác, bằng không không biết có bao nhiêu em gái
bị anh trêu chọc."

Hoắc Lương không thể nào hiểu cách nói đùa như vậy, anh nghiêm túc

nói: "Anh không thích bọn họ, anh chỉ thích em."

Nói xong, anh cũng cảm thấy lời mình chưa đủ biểu đạt tình cảm trong

lòng mình, liền đổi giọng: "Anh chỉ yêu em."

Mặt Tiết Tiểu Tần đỏ bừng lên, cũng may vị trí bọn họ ngồi khá bí mật

lại có chậu hoa che, người ngồi ở bàn sát vách không nghe rõ Hoắc Lương
nói gì. Nếu không cô thật sự xấu hổ đến nhảy sông tự tử rồi. "Ừm... Em
cũng yêu anh."

Hoắc Lương nhìn cô, ánh mắt dịu dàng chan chứa tình cảm. Tuy vẻ

mặt của anh vẫn... Một lời khó nói hết.

Không thể không nói, hành động không chút do dự đứng lên đi giúp

người của Hoắc Lương đã tạo ấn tượng tốt trong lòng Tiết Tiểu Tần. Với
anh, cô luôn có ấn tượng rập khuôn. Cô nghĩ người đàn ông này chắc chắn
sẽ không làm chuyện không liên quan đến mình. Cái loại lạnh lùng, cao
ngạo đã khắc sâu vào trong xương cốt anh, càng đừng nói tới tính cách yêu
sạch nghiêm trọng, cực kì bài xích người khác. Chỉ một hành động nhỏ như
thế, cô càng xác nhận Hoắc Lương đáng giá để cô yêu. Đồng thời cũng cảm
thấy mình rất may mắn, may mắn anh một lòng trung thành với tình yêu
của cô. Bằng không dựa vào kinh nghiệm ba mươi năm tán gái, vị trí bà
Hoắc không tới lượt cô ngồi đâu!

Tựa như hiện tại, ánh mắt của các cô gái nhỏ ở xung quanh đều dán

lên người Hoắc Lương, một giây cũng không rời. Thỉnh thoảng bọn họ khẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.