CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 155

*Suy nghĩ và lời nói không ăn khớp nhau.

Nghe vậy, Hoắc Lương lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh: "Anh hiểu rồi."

Hiểu... Hiểu cái gì? Tiết Tiểu Tần cảm thấy mình tự đào hố rồi nhảy

vào!!!

Quả nhiên...

Cô nhanh chóng tự mình gặt bão. Khi cô khóc sướt mướt nói không

muốn nữa, Hoắc Lương lại dùng câu nói 'người ta khẩu thị tâm phi' của cô
chặn miệng cô. Trong mơ hồ, Tiết Tiểu Tần mới ngộ ra, ai nói Hoắc Lương
cứng nhắc lại u mê? Anh hiểu rõ hơn bất kì ai. Rõ ràng là anh cố ý dụ cô
đào hố rồi tự nhảy vào!!!

Khốn kiếp!

Một đêm không chợp mắt.

Ngày hôm sau, Tiết Tiểu Tần buồn ngủ muốn chết, không biết ai kéo

rèm cửa sổ ra, ánh nắng chiếu lên mặt cô rất chói mắt. Tiết Tiểu Tần giống
như con mèo nhỏ, cọ cọ chui vào trong chăn, ghét bỏ ánh mặt trời chói mắt.
Cô thuận lợi tóm được cái gối đầu che mặt, giống con đà điểu cắm đầu vào
đất.

Hoắc Lương tinh thần sáng lạng trở lại phòng ngủ, phát hiện Tiết Tiểu

Tần vẫn chưa tỉnh, còn anh mồ hôi nhễ nhại tập thể hình ở trong phòng tập
thể thao hai tiếng đồng.

Sờ sờ mặt Tiết Tiểu Tần, hôn nhẹ cô, dỗ cô rời giường: "Hơn một giờ

rồi, Tiểu Tần, mau dậy đi."

Tiết Tiểu Tần lầm bầm câu gì đó, Hoắc Lương cẩn thận lắng nghe

khiến trên trán anh xuất hiện vạch đen. Đáy mắt anh lộ vẻ cười khổ, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.