CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 231

Nhưng Hoắc Lương vẫn không yêu cầu bắt đầu, cô đành xem như

chẳng có chuyện gì.

Bấy giờ, quà gửi chị ba mua ở Hồng Kông cũng được gởi về. Rốt

cuộc, Tiết Tiểu Tần cũng có can đảm trở về nhà mẹ đẻ. Mẹ Tiết gọi vài
cuộc điện thoại bảo cô mang theo quà và con rể về nhà ăn cơm. Tiết Tiểu
Tần nào dám đồng ý, con rể thì có nhưng quà không có, thiếu một thứ cũng
không được! Ngộ nhỡ mẹ biết về bệnh tình của Hoắc Lương thì sao, cô
không muốn nói dối ba mẹ, hơn nữa còn là chuyện lớn như vậy.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân Hoắc Lương không muốn

ảo tượng phân liệt nữa. Anh không muốn trên người mình có bệnh không
thể nói, nếu như thế anh sẽ không có cách mang hạnh phúc đến cho Tiết
Tiểu Tần. Càng không xứng đáng với ba mẹ vợ, người đã tin tưởng giao cô
con gái yêu mình vào tay anh.

Sau khi mẹ Tiết nhận được quà, bà vô cùng hài lòng, thuận tiện còn

hỏi Hoắc Lương mấy ngày nay như thế nào, Tiết Tiểu Tần có gây ầm ĩ gì
cho anh không? Hoắc Lương nói: "Tiểu Tần rất ngoan ạ."

Mẹ Tiết gật đầu, dùng ánh mắt không tệ liếc con gái. Tiết Tiểu Tần âm

thầm lè lưỡi, Mẹ cô thật lòng rất thích Hoắc Lương, lần đầu tiên nhìn thấy
đã khen người ta là thanh niên đẹp trai tài giỏi. Hiện tại, mức độ yêu
thương của mẹ đối với Hoắc Lương đã vượt qua tình thương bà dành cho
cô rồi!

May mắn cô còn có ba thương!

Tặng quà xong, hai vợ chồng cô thuận tiện ở lại ăn cơm trưa luôn.

Trong lúc cả nhà đang dùng cơm, mẹ Lâm tới chơi, đến sớm không bằng
đến đúng lúc. Cô nhìn Hoắc Lương một cái, trong chớp mắt lòng nhẹ nhõm
nhiều hơn. Bản thân Tiết Tiểu Tần cũng không hiểu rốt cuộc mẹ cô và mẹ
Lâm là có quan hệ như thế nào? Nếu nói là bạn bè, từ nhỏ đến lớn, cô và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.