CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 342

"Đầu anh đau." Hoắc Lương nói, đầu óc có chút choáng váng, híp mắt

nhìn Tiết Tiểu Tần mặc trang phục nữ giúp việc đang đứng trước mặt, lặp
lại một lần nữa: "Tiểu Tần, đầu của anh đau." Nói xong, anh còn chỉ chỉ
vào đầu mình.

Tiết Tiểu Tần vừa nghe, vội sờ sờ huyệt thái dương đau âm ỉ của anh:

"Đây là làm sao? Đang yên đang lành tại sao lại nhức đầu?"

Hoắc Lương lắc đầu tỏ vẻ không biết. Tiết Tiểu Tần nhanh chóng đỡ

anh về phòng ngủ, để anh nằm dài trên giường, hai tay nhẹ nhàng xoa bóp.
Hoắc Lương được cô xoa bóp như vậy, không bao lâu liền chịu không nổi,
mí trên mí dưới đánh lộn với nhau, Tiết Tiểu Tần nói: "Anh thấy mệt mỏi
thì ngủ một lát đi."

Có vẻ như anh sợ cô rời đi, nên để lộ vài phần ngây ngô như trẻ con.

Bàn tay lần mò đến cánh tay trắng mềm như ngó sen của Tiết Tiểu Tần,
cầm tay nhỏ bé của cô kéo xuống. Vuốt ve một đường từ cánh tay đến tay
nhỏ bé, nắm trong lòng bàn tay. Bấy giờ mới yên tâm nhắm mắt lại. Đầu
anh gối lên trên đùi của Tiết Tiểu Tần, tuy chìm vào giấc ngủ nhưng đôi
chân mày của anh vẫn nhíu chặt như cũ. Cô đưa tay sờ trán anh, cảm xúc
có chút nóng, tự trách bản thân sao không phát hiện sớm một chút.

Hoắc Lương ngủ rất say, Tiết Tiểu Tần không dám cử động. Trong trí

nhớ của cô, chỉ cần cô tỉnh táo, Hoắc Lương nhất định cũng tỉnh táo. Anh
ngủ còn trễ hơn cô, thức dậy sớm hơn cô, mỗi ngày đều chuẩn bị cơm
nước, quần áo, thậm chí là ngày nào 'bà dì' của cô tới anh cũng nhớ rõ hơn
cô, chuẩn bị đồ dùng vệ sinh cho cô từ sớm.

Hiếm khi nhìn thấy Hoắc Lương ngủ say, cô không nỡ đánh thức anh,

thầm hi vọng anh có thể ngủ ngon một chút. Mặc dù chân bị Hoắc Lương
nằm đến tê rần, cô cũng không cựa quậy tẹo nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.