CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 373

Thì ra là vay tiền, Hoắc Lương lặng thinh thở phào: "Cô ta tới lấy à?"

"Em phải đi giao tận 'hàng' tận nơi." Tiết Tiểu Tần nhún nhún vai:

"Không phải anh không thích người khác tới nhà của chúng ta hay sao?"
Nói xong, cô húp vài hớp cháo.

Hoắc Lương rất thích câu 'nhà của chúng ta' từ miệng cô nói, khiến

cho anh có cảm giác bọn họ tuy hai mà một: "Anh đi với em."

"Dạ được."

Ra ngoài là phải thay quần áo, con người Hoắc Lương có chút dở hơi,

khi ra ngoài anh không thích để lộ da thịt. Mùa hè anh vẫn mặc quần dài áo
sơ mi, thời tiết vào ngày lễ quốc khánh khá nóng, Tiết Tiểu Tần mặc váy,
Hoắc Lương lại mặc quần dài áo sơ mi. Nhưng hôm nay anh không mặc áo
sơ mi trắng như trước kia, mà thay vào đó là áo sơ mi đen.

Dáng dấp đẹp mặc cái gì cũng đẹp, Tiết Tiểu Tần nhìn Hoắc Lương

liền không nhịn được chảy nước miếng. Tại sao lại có người mặc áo sơ mi
đơn giản nhất mà cũng đẹp thế mắt thế chứ!!!

Vì vậy, sắc tâm nổi lên, Tiết tiểu thư chu mỏ đòi hôn. Sau khi hôn

xong, son môi bị phai, cô phải tô son lại một lần nữa. Thế nhưng vừa ngẩng
đầu liền nhìn thấy Hoắc Lương mặt không biểu tình dùng khăn giấy lau
miệng, Tiết Tiểu Tần không nhịn được cười hả hê: "Bôi son môi cảm giác
như thế nào?"

Nghe vậy, Hoắc Lương bỏ khăn giấy ra, nhẹ nhàng liếm son còn dính

trên cánh môi: "Rất ngọt."

Cung không biết anh nói son môi ngọt hay miệng của cô ngọt. Tóm lại

là, Tiết Tiểu Tần đỏ mặt không nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.