CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 386

vừa khóc vừa cầu xin, hơn nữa cô ả ở Bắc Kinh có một mình, không thân
không thích... Tôi có thể không giúp đỡ à? Nhất là cô ả nói hoàn toàn
không biết Phương tổng đã có vợ."

Tiểu Viên cảm thán: "Nhìn có vẻ thông minh lắm, hóa ra lại ngu xuẩn

như thế."

Tiết Tiểu Tần: ". . ."

Nghe xong toàn bộ quá trình, Hoắc Lương bình luận: Thật sự là hả

lòng hả dạ.

Tiết Tiểu Tần ăn được một nửa bánh ga-to liền ăn hết vô, cô đưa phần

dư cho Hoắc Lương giải quyết. Hoắc Lương cũng không chê, động tác ưu
nhã tựa như miếng bánh ga-to kia không phải cái bánh bị Tiết Tiểu Tần
chọc vô cùng thê thảm.

Đã lâu không gặp mặt Tiểu Viên, cho nên hai người bàn bạc cùng đi

dạo phố. Tiết Tiểu Tần nói Hoắc Lương về nhà trước nhưng anh kiên trì
chờ cô về chung. Tiết Tiểu Tần đành phải để anh ngồi chờ trong quán cà
phê, thật may là khi ra khỏi cửa cô bỏ iPad vào túi xách, với lại trong quán
cà phê cũng có giá sách.

Nhiều ngày làm tổ trong nhà, Tiết Tiểu Tần cảm thán: Có người đi dạo

phố với mình thật là tốt! Mặc dù không có thứ gì cần mua, nhưng phụ nữ đi
dạo phố hoàn toàn không phải vì mua đồ, mà là vì tìm kiếm niềm vui có
một không hai ở trong đó! Tiết Tiểu Tần mua đôi giày, một chiếc váy lại
mua thêm hai cái áo khoác dài, chiến lược bán hàng ngược mùa thật sự đâm
thẳng vào trái tim của phụ nữ!

Cô còn chấm được một cái cà - vạt, cảm thấy rất thích hợp với Hoắc

Lương nên không nhìn thấy giá tiền liền mua luôn. Thành viên nhóm độc
thân cẩu - đồng chí Tiểu Viên bày tỏ: Có ông chồng giàu có thật là tốt! Thật
hâm mộ! Thật ganh tỵ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.