CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 395

biếng nói: "Xin lỗi nha, mắt tôi hơi cao. Tôi chướng mắt kiểu người giống
như anh, trở về bên đó, anh giúp tôi chuyển lời cho bạn anh rằng cảm ơn đã
yêu mến."

Mặt A tiên sinh đỏ lên: "Cô, cô sao lại..."

"Lúc mẹ anh sinh anh, bà ấy quên sinh mặt mũi cho anh phải không?"

Tiểu Viên nói chuyện càng độc mồm hơn, cô ấy và Tiết Tiểu Tần đều là
người từng trải, cũng gặp rất nhiều cực phẩm như A tiên sinh. Loại đàn ông
tự mãn, tự cho mình là đúng, thích sĩ diện, tuyệt đối sẽ không cãi nhau với
ngưởi khác ở nơi công cộng. Dù muốn mắng người, gã cũng chỉ mắng ở
sau lưng người ta thôi: "Xin anh đi soi gương đi, đừng nói Tiểu Tần, ngay
cả ba tôi cũng chướng mắt anh."

"Cô..."

"Đi mau đi, đi mau đi, anh đứng ở đây khiến cho nồi lẩu cũng mất vị

ngon rồi nè." Tiết Tiểu Tần phất tay như đuổi ruồi, tiếp theo giống như nghĩ
tới chuyện gì đó, cô cười nịnh với Hoắc Lương - người bị cấm nói chuyện
nãy giờ, nhìn về phía A tiên sinh: "À phải rồi, quên giới thiệu với anh. Đây
là chồng tôi, họ Hoắc."

Hoắc Lương lạnh lùng liếc A tiên sinh một cái, A tiên sinh câm nín

khi bị Hoắc Lương nhìn như thế. Gã cố gắng chống đỡ, tỏ vẻ bình tĩnh chỉ
trích Tiết Tiểu Tần: "Ban đầu cô chướng mắt tôi là vì tôi không đẹp trai ư?
Không ngờ cô lại là loại phụ nữ trông mặt bắt hình dong, thiệt thòi tôi còn
xem cô là nữ thần!"

Trong lời này, dường như gã bị tổn thương rất nặng.

Tiết Tiểu Tần cười ha ha: "Cám ơn, tôi cũng không muốn làm nữ thần

của anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.