CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 421

nhưng hai người đều không dám về nhà, vì bà Phương vẫn canh giữ nhà
Phương tổng. Thượng Dĩnh kể bà Phương nói không cho phép bọn họ trở
lại, những thứ khác thì mặc kệ. Cho nên bọn họ liền ở lại khách sạn nhưng
trên người không có tiền, nghĩ em là kẻ coi tiền như rác chắc."

Cô cũng không phải người thiểu năng trí tuệ, quăng tiền vào động

không đáy kiểu này cô sẽ được lợi ích gì? Mặc dù cứu người như cứu hỏa
nhưng Tiết Tiểu Tần cũng là cô gái mang thù. Thượng Dĩnh biết rõ Phương
tổng đã kết hôn nhưng vẫn qua lại với gã, làm tiểu tam cũng không phải
chuyện phạm pháp, về tình về lý Tiết Tiểu Tần đều không thể nào chấp
nhận được. Hơn nữa, quan hệ giữa các cô không tốt đến thế.

"Em cự tuyệt à?"

"Dạ đúng, chẳng lẽ em còn cho cô ta mượn, em đâu có ngu!" Tiết Tiểu

Tần bĩu môi, nhắc nhở Hoắc Lương rang cơm nhớ thêm tôm đã bóc vỏ:
"Anh đoán xem cô ta nói cái gì."

"Nói cái gì?" Thực ra Hoắc Lương chẳng hề muốn biết nhưng trong

tình huống vợ yêu đang hăng hái tám chuyện, anh vẫn nên làm người lắng
nghe. Làm người lắng nghe cũng phải có kỹ xảo, ví dụ như tiếp lời đúng
lúc, bày tỏ lòng hiếu kỳ của mình, sau đó giọng điệu biểu hiện ra ngoài phải
hoàn mỹ -- Đối với người bệnh mặt liệt thời kì cuối, Hoắc Lương có thể
làm đến nước này, thật sự cần phải khen thưởng một phen.

"Cô ta nói muốn tới nhà chúng ta ở nhờ!" Tiết Tiểu Tần lòng đầy căm

phẫn hỏi anh: "Anh cũng cảm thấy rất bệnh đúng không? So với kẻ bệnh
tâm thần như cô ta, anh hoàn toàn không giống bệnh tâm thần một chút
nào!"

Hoắc Lương: "..." Anh cảm thấy mình nên hài lòng hay mất mác? Bản

thân ngay cả người bệnh tâm thần cũng không làm tốt, thế giới này làm sao
vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.