CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 419

như đều có lòng kiên nhẫn giống nhau. Tiết Tiểu Tần buồn bực nghe điện
thoại: "Alo! Xin hỏi ai vậy?"

Nghe giọng cô rất tức giận, Hoắc Lương liền quay đầu nhìn cô. Tiết

Tiểu Tần lập tức thay đổi sắc mặt, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp nhìn Hoắc
Lương, tiếp đó thảng thốt nói: "... Thượng Dĩnh?"

F*ck! Cô ả này còn dám gọi điện thoại cho cô?

Tiết Tiểu Tần càng nghe điện thoại càng lộ rõ vẻ mặt WTF, khóe

miệng cô co quắp: "Tôi là mẹ cô à? Tạm biệt không tiễn!" Liền cúp máy,
đưa số điện thoại vào sổ đen, chắt lưỡi hít hà: "Bệnh thần kinh! Thiếu tiền
tôi chưa trả còn muốn tôi giúp đỡ, cô quên ngày đó cô mắng tôi không có
giáo dục, không có phẩm chất hả?"

Mệt cô còn nghĩ chỉ có bản thân có trí nhớ ba giây, té ra Thượng Dĩnh

mới là cá vàng thành tinh*.

*Cá vàng có trí nhớ trong 3 giây. Giải thích theo truyện thôi, còn sự

thật trí nhớ cá vàng như thế nào thì mấy bạn hỏi bác google nhé :v

Hoắc Lương hỏi: "Cô ta tìm em nhờ giúp đỡ?"

"Đúng ạ." Tiết Tiểu Tần khẽ cười he he: "Nhất định anh không đoán

được cô ta tìm em nhờ giúp đỡ chuyện gì đâu."

Hoắc Lương xoay người cắt hành: "Nếu không mượn tiền thì cũng là

xin ở nhờ."

Tiết Tiểu Tần kinh ngạc: "Làm sao anh biết?"

Hoắc Lương nói: "Đoán." Trên thực tế thì không phải, Tiết Tiểu Tần

trêu chọc anh, bắt nạt anh đều không sao hết nhưng nếu có người dám nói
một câu không hay với Tiết Tiểu Tần, Hoắc Lương chắc chắn ghi thù đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.