CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 501

Chính là như vậy, yêu cô.

"Muốn làm rất nhiều chuyện với em, tốt, xấu, quá đáng, không quá

đáng, chuyện đương nhiên đều thuộc... về anh." Hoắc Lương thì thầm bên
tai Tiết Tiểu Tần, nhìn gương mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng lên, cười khẽ
một tiếng, ôm cô nói: "Thật muốn để cho em và anh hòa làm một thể, nói
như vậy, mặc kệ đi chỗ nào cũng không tách xa nhau."

Tiết Tiểu Tần chớp mắt, vòng tay ôm hông Hoắc Lương: "Ừm, em

cũng không muốn rời xa anh." Đi đâu cũng ở chung một chỗ, cô không ngờ
bản thân nói chuyện yêu đương cũng ngọt ngấy và thích làm nũng như thế,
trước kia cô không có như vậy đâu!! Đều do Hoắc Lương nuông chiều cô
thành cô gái nhỏ.

Ánh mặt trời khúc xạ trong phòng sách, đôi nam nữ yêu nhau ôm hôn

trên bàn sách, từ đó hình ảnh và thời gian tựa như dừng lại cho đến trời đất
già đi.

Nơi đây ánh mặt trời quá chói chang, tác giả không thấy rõ lắm.

Tiết Tiểu Tần mặt ửng hồng từ dưới người Hoắc Lương chui ra ngoài,

cầm váy mặc vào, mặt đỏ bừng không nhìn Hoắc Lương, cũng không muốn
nhớ bọn họ cùng nhau làm chuyện gì đó trong phòng sách... Về sau cô
không thể nhìn thẳng vào những thứ đồ dùng trong này! Nghĩ thế, mặt cô
càng đỏ hơn, giơ chân đá Hoắc Lương đang nhìn cô chăm chú: "Nhìn cái
gì? Không được nhìn!"

Lời nói rất hung dữ nhưng giọng điệu mềm mại ngọt ngào, nào có một

chút tức giận.

Bởi vì cả người mệt mỏi, Tiết Tiểu Tần ngồi trên thảm rề rà một hồi,

Hoắc Lương túm chân nhỏ của cô, cả người như hình với bóng hôn từ mắt
cá chân đi lên, sau đó bị Tiết Tiểu Tần co chân cự tuyệt: "Anh, anh mau
buông em ra!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.