CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 116

Dưới nhà cũng vắng lặng. Không bóng người.

"Có ai không?" – Đứng giữa sảnh, Nguyên cất tiếng, đưa mắt nhìn

quanh, rồi ngước lên mái trần cao vút. Giọng cô âm vang, loang ra như một
vệt sáng yếu ớt, nhanh chóng mất hút trong các hình khối đồ sộ của kiến
trúc bên trong toà nhà lớn.

Vang lên vài tiếng lục đục mơ hồ, vừa xa xăm, vừa như ở sát gần bên.

Giống như tiếng chân bước. Các đồ vật bằng gỗ va chạm. Tiếng xô đẩy bực
dọc một khối đồ vật nặng nề nào đó. Chỉ có điều, chính xác các tiếng động
ấy phát ra từ đâu thì không thể xác định.

"Có ai không?" – Cô nhắc lại một lần nữa. Căng tai chờ đợi. Tiếng lộc

cộc biến mất. Ở góc bếp có bình lọc nước bằng sứ, với giá đỡ bằng sắt uốn
và những hoạ tiết vẽ tay quen mắt. Vừa lấy nước, Nguyên vừa nhìn hình vẽ
trừng trừng. Nước trào xuống tay. Giật mình, cô gạt van khoá, uống vội
từng ngụm nước to. Bây giờ thì cô đã nhớ, hình vẽ trên bình nước và hình
vẽ trên bức tranh kính cầu thang khu nội trú ở trường trung học quốc tế đều
miêu tả chung một câu chuyện, hay đúng hơn là một điển tích: cuộc chiến
đấu tàn bạo giữa chiến thần và ác quỷ.

- Có gì muốn nói với ta không, Bình Nguyên?

Cô gái nhỏ chầm chậm ngoái đầu lại. Người đàn ông áo đen tiến đến sau

lưng Nguyên từ bao giờ, không một tiếng động. Mái tóc muối tiêu giờ trở
lại màu thật của nó, đen sẫm, viền quanh gương mặt phẳng lặng được phủ
bởi làn da trắng sáp, trơn nhẵn. Không chút biểu cảm nào trên cái mặt nạ,
ngoại trừ đôi mắt trong suốt với các tia sáng kì dị thảng khi ánh lên, đem lại
chút sinh khí cho bộ mặt cứng đờ ấy. Dưới ánh nhìn đầy ắp sức mạnh điều
khiển đó, cô gái nhỏ hoàn toàn tê liệt. Hồi lâu, cô mới mấp máy môi, tìm lại
giọng nói yếu ớt:

- Em không nghĩ sẽ gặp nhau ở đây, thưa… thưa cô… À, ông…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.