CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 165

- Hãy giữ lấy chuỗi hạt và tự tìm hạt Azoth cuối cùng đi! Và đừng có

dùng từ "chúng ta" thêm lần nào nữa! Tôi không muốn quyền lực. Tôi sẽ
không đuổi theo những gì người khác thèm khát!

- Từ chối chuỗi hạt? – Cô gái xinh đẹp cười khẩy – Nói đi, Danny muốn

gì?

- Tôi sẽ đi tìm Bình Nguyên, để mang cô ấy về. Lúc này, tôi đã hiêu, điều

tôi cần nhất là cô gái ấy. Với tôi, cô ấy quan trọng hơn hết thảy mọi thứ trên
đời!

- Haa… haaa… haaaaa… - Tràng cười rú lên bất thần, chói tai, đầy nhạo

bàng và căm thù – Có phải Danny đang nói về tình yêu không?

Không trả lời, cậu rời khỏi căn phòng trắng, theo lối tắt xuống tầng dưới,

ra thẳng sân sau của toà nhà đá xám, nơi chiếc mô tô xám bạc thân thiết –
món quà sinh nhật 17 tuổi của bà nội tặng – lúc nào cũng trong tình trạng
sẵn sàng.

Còn lại một mình, San chậm rãi bật mở nắp hộp.

Trên nền trời nhung đen đã nhợt màu, những hạt Azoth nhỏ bé lăn nhẹ.

Một cái chạm tay, chúng bỗng rùng rùng chuyển động theo chiều hướng co
cụm thành khối xám bạc duy nhất. Một cái chạm khác, chúng lại tản mát
thành hàng trăm hạt nhỏ li ti ánh lên sắc xanh. Và cuối cùng, sau các biến
hình kì ảo ấy, chúng lại trở về nguyên dạng của chuỗi hạt liền lạc, với một
khoảng hở dành cho hạt Azoth còn thiếu. Ngón tay San vuốt nhẹ từng hạt,
khoan khoái cảm nhận hơi lạnh cùng cảm giác trơn mượt không thể nắm
bắt chỉ có ở thuỷ ngân, ở vàng thể lỏng mà các nhà giả kim trung cổ say
mê, hay chính xác hơn, ở thứ màu xanh cô đọng lại của những cơ thể tràn
đầy sức lực nhưng bị đánh cắp linh hồn khi còn đang sống. Bao nhiêu sức
mạnh, bao nhiêu nỗi đau đớn, bao nhiêu tài sản quý giá, bao nhiêu trí thông
minh và hiểu biết tinh tuý nhất được chắt lọc, cất giấu nơi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.