CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 167

vào con, mẹ chỉ muốn hỏi con điều ấy. Tha thứ cho mẹ, bởi suốt thời gian
được hiện diện trong thế giới thực, mẹ đã là một người chạy trốn. Cái chết
là ngưỡng cửa cuối cùng. Vì chạy trốn vào ngưỡng cửa ấy, mẹ không thể ở
bên con lúc con cần mẹ nhất…

- Mẹ làm thế, vì mẹ được giao sứ mệnh bảo vệ chuỗi hạt quyền lực,

không để chuỗi hạt rơi vào tay thế lực bóng tối – Cô gái nhỏ máy móc nhắc
lại điều nhập tâm từ lâu. Giọng nói đều đều của cô còn hơn mọi lời trách
móc, khiến người mẹ xanh xao gập đôi người lại vì đau đớn.

Người đàn ông đứng cạnh mẹ Bình Nguyên bỗng bước lên phía trước.

Mái tóc rủ xuống vai cùng giọng nói của ông ấy khiến cô gái nhỏ lạnh sống
lưng. Một hình ảnh khác của Danny, nhiều tuổi hơn và buồn bã hơn. Ông ta
nhìn cô gái nhỏ, trầm ngâm:

- Đừng hờn trách mẹ con, Nguyên! Nếu mẹ không chọn cách đào thoát

bằng cái chết để đánh lạc hướng bọn người săn đuổi, thì những đứa trẻ như
con cũng sẽ phải chịu chung tai hoạ mà thế lực bóng đêm mang đến. Mẹ
con, và ta, và nhiều người nữa đã phải trốn chạy. Chúng ta gửi lại chuỗi hạt
để con giữ, còn mặt chuỗi hạt thì chúng ta mang theo. Chỉ có cách đó để
giữ cho thế giới này không bị phá huỷ…

- Tại sao là con, mà không là người khác? – Nguyên nhìn mẹ, rồi nhìn

người đàn ông giống Danny lạ lùng – Con là một đứa trẻ yếu ớt và cô độc
mà…

- Một số thứ quan trọng nhất của thế giới này chỉ có thể được bảo vệ và

gìn giữ không phải bằng sức mạnh hay quyền lực, mà bằng tâm hồn trong
trắng, xúc cảm thuần khiết và sự vững tin. Con có hết thảy những điều đó,
Bình Nguyên ạ.

- Ông là ba của Danny? – Phổi Nguyên thắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.