CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 187

- Mi đã được cứu sống. Nhưng người như mi không thể không nhận

trừng phạt: Suốt đời này, mi không thể có tình yêu từ bất kì ai. Với gương
mặt xinh đẹp kia, với óc thông minh kia, mi sẽ có những thứ mi thèm khát,
trừ chuỗi hạt Azoth thông tuệ và bình an trong chính trái tim mi!

Cô gái xinh đẹp đã ngồi lên trên bờ cát. Chưa nguôi sợ hãi, San vùi mặt

vào lòng bàn tay, lảng tránh nguồn sáng chuỗi hạt và Mặt Trời. Ngón tay
run rẩy cảm nhận một khuôn mặt thô cứng như gỗ. Khuôn mặt thân thuộc
của cô, cũng là gương mặt phù điêu con tàu vĩnh viễn lang thang trong
vùng nước bóng tối vắng lặng, quanh hiu.

o O o

Trên đôi chân trần, Bình Nguyên rời khỏi bờ biển. Cô bước lên mặt

đường trải nhựa, một mình. Mặt Trời buổi sáng đã kịp làm cho lớp nhựa
trải ấm lên. Vài chiếc xe tải chạy cùng chiều nhấn còi, như hỏi xem cô gái
nhỏ có muốn quá giang không. Bình Nguyên lắc khẽ, ra dấu cảm ơn, mỉm
cười. Làm sao chung quanh biết được cô hạnh phúc như thế nào khi được
bước đi, tiếp xúc với đất đai vững chãi thế này. Ấm áp vô cùng, trên làn da
và mái tóc, trong cả lòng mình.

Ý nghĩ về Danny khiến trái tim cô đập mạnh hơn, nhịp chân rảo nhanh

hơn. Thật lạ lùng khi biết một điều giản dị, rằng ở nơi nào đó trên mặt đất
này, có một người đang chờ đợi ta. Chờ đợi, với tất cả yêu thương.

Bình Nguyên bước lên con dốc dài, thấm mệt. Cô đã đi bộ gần một giờ.

Bên kia dốc, một người cũng đang đi lên. Mái tóc rủ trên vai cậu còn
vương những mảnh lá. Trong tay cậu, chiếc kính hổ phách vẹn nguyên.

Danny chạm bàn tay vào mái tóc mềm nhẹ của cô gái nhỏ, khi họ gặp

nhau trên đỉnh dốc. Cậu lên tiếng, giản dị, như chưa từng có sự ngăn cách
nào xen vào giữa họ:

- Để Danny cõng Nguyên về. Chân Nguyên trầy xước hết rồi kìa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.