CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 22

Giờ đây, ánh nhìn đang đặt lên Bình Nguyên. Tuy nhiên, với một người

từ lâu sống trong nỗi lo sợ thế giới vây quanh như cô, biểu hiện trên gương
mặt ấy không có gì khác hơn là sự đe doạ. Vô cùng bối rối, cô gái nhỏ nói
thành thật:

- Vòi nước ở đây không sử dụng được!

Một lần nữa, cầm lên bàn tay Nguyên, chàng trai đưa dưới vòi nước.

Ngay tức khắc, nước chảy xuống, nhẹ nhàng. Khi kéo bàn tay ra, dòng
nước ngắt tự động.

- Vòi nước hoạt động theo chế độ cảm ứng! Bạn là học sinh mới nên

chưa biết một số thứ. Đừng ngại hỏi, ở đây ai cũng sẵn lòng giải thích! –
Người trực nhật mỉm cười trước khi rời đi.

Còn lại một mình, cô gái nhỏ lấy một ít xà phòng tẩy trùng, tiếp tục đưa

tay vào dưới vòi nước.Trong lớp bọt trắng xoá, nước cuốn đi cảm giác nhớp
dính trong lòng tay và bụi khô bám trên các đầu ngón. Rút mấy tờ khăn
giấy trong hộp, Nguyên lau khô bàn tay. Đột nhiên, cô khựng lại. Trên lớp
giấy trắng muốt, hiện rõ vài vệt đỏ nhạt. Màu của máu bị pha loãng. Không
thể nhầm lẫn. Chính lớp men sứ đỏ của chiếc lavobo khiến cô không phát
hiện điều này ngay từ đầu. Ném nắm giấy vào sọt rác dưới chân, Nguyên
đưa hai bàn tay lên ngang tầm mắt, nhìn đăm đăm. Cũng đột ngột như thế,
cô lại đưa sát vào vòi nước, chà rửa điên cuồng. Nước văng tung toé lên
mặt và áo. Cuối cùng, bàn tay cô đã trắng nhợt, không còn dấu vết đáng
ngại nào nữa.

Các học sinh nội trú đã dùng quá nửa bữa. Những bộ áo xanh nhạt của

các cô gái và xanh đậm của các chàng trai tụ thành từng nhóm. Kha khá
trong số đó là học sinh nước ngoài. Cũng có vài màu áo riêng lẻ ngồi cạnh
nhau. Cái tên của Ngọc loáng thoáng vang lên trong các câu chuyện thì
thầm. Một ai đó đoán cô bạn lớp mười ấy trốn ra ngoài, đi chơi đâu đó mà
không xin phép. Hoặc cũng có thể cô bé ấy ngủ quên ở một ngóc ngách nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.