CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 29

giây phút, những nếp nhăn băn khoăn và mệt mỏi hiện rõ, biến gương mặt
ông thầy thành một phần của bức phù điêu.

Nhắc người ra khỏi chiếc ghế lớn, cô gái nhỏ loạng choạng. Cô vội bám

tay vào cạnh bàn. Dù kiểm soát mọi hành vi, lời nói, thể hiện vẻ bình thản
khá thành công, nhưng sự thật là cuộc trò chuyện vẫn khiến cô gái nhỏ kiệt
sức. Xoay nhẹ tay nắm cửa, bỗng cô ngoảnh lại, hướng về ông thầy lúc này
đã đến đứng bên cửa sổ trầm ngâm:

- Tại sao thầy ko khẳng định em là thủ phạm khi em đã thừa nhận mảnh

khăn giấy kia là của em?

Vẫn dõi mắt qua lớp kính trong suốt, nhìn vệt nắng trắng lạnh khiến màu

thẫm xanh của các vòm lá cây trở nên xám đen, đường nét nhoè mờ đi như
trên một bức rọi thừa sáng, thầy hiệu trưởng trả lời chậm rãi:

- Vì còn có một mẩu khăn giấy khác, lọt dưới gầm cầu thang bên lối tắt

của khu nội trú cánh phải. Rất hiếm hoc sinh biết đến lối đi này. Sử dụng
lối đi lại càng ít và ánh sáng ko đủ. Và quan trọng nhất, mẩu giấy đó cũng
dính máu!

° ° °

Hành lang bên ngoài khu vực dãy lớp mười một rất đông học sinh. Khác

với mấy hôm trước, thời tiết nóng nực của một mùa Hè kéo dài qua mức
khiến tất cả đều ngột ngạt và chỉ muốn đc ngồi yên trong các phòng học
đóng kín với máy điều hoà ko ngừng hoạt động, trời hôm nay bỗng diệu
mát đột ngột. Bầu trời vẫn cao và thoáng đãng, ko một gợn mây. Làn ko khí
căng mọng hơi nước vì vô số những cơn mưa rào giờ đây đã chùng xuống.
Trên các ô cửa sổ, lớp hơi ẩm biến mất, mặt kính bỗng trở nên trong suốt và
sạch sẽ khác thường. Đến giờ ra chơi thì Mặt Trời đã lên cao, xa cách như
một vật thể kim loại vô cảm, nhưng ko còn chói chang nữa. Những chùm
tia chói loà quen thuộc biến mất. Thay vào đó là sắc trắng lạnh. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.