CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 105

thì Bạt bất ngờ quay ngược về nhà. Bạt đảo mắt long lanh, hầm hầm quát
hỏi:

- Sao dám bôi máu chó vào quần áo ta?
Cả bọn riu ríu sợ hãi. Tiệp biết hồn ma đã mách, liền đứng lên nhận.
- Tại em thấy… anh mệt lắm rồi.
- Láo! - Bạt quắc mắt. - Mày có biết Ngựa Lồng bảo gì ta không?

Rằng: “Sao hôm nay chú lại bôi máu chó? Sợ rồi chăng?”. Ta ngỡ ngàng,
vội cởi áo quần ngoài, rồi nói: “Xin lỗi anh! Em thật không biết. Để mai em
sẽ trừng trị thằng nào phá đám…”. Ngựa Lồng lùi ra xa: “Thôi không vật
nữa. Người chú đã hôi máu chó rồi thì ta chịu. Không hơn thua nhau nữa.
Đấu cho vui đấy thôi, về đừng hục hặc anh em đấy nhé. Cho ta gửi lời
chào”.

Kể xong, Bạt nhìn Tiệp:
- Hừ! Nếu không có lời Ngựa Lồng, ta giã cho chú một trận. - Nói

xong bỏ đi ngủ.

Sáng mai, Bạt làm mâm cơm mặn, đích thân bê ra mộ Ngựa Lồng, ông

mang cả đai vô địch quàng lên bia mộ, lẩm bẩm: “Em mang đai vô địch về
dâng anh đây. Mọi người vẫn nhớ đến anh”. Bỗng một cơn gió mạnh ào
qua, lá vàng bay tả tả. Một chiếc lá đậu trên vai Bạt, ông nghe văng vẳng
tiếng thì thầm: “Cảm ơn chú. Ta có đai của ta, chú có đai của chú, phù du
cả…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.