CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 70

9.

Bữa ăn tối ở Shenstone bao giờ cũng như một bữa tiệc kéo dài, và hai vị

khách ăn có tiếng nhất ấy không thể thoát đi mà không bị chú ý, nên lúc Jên
và Đan đặt chân lên được sân bằng thì đồng hồ phía xa cũng đã điểm mười
giờ. Đan nhặt một chiếc khăn quàng lúc đi ra và cẩn thận đóng cửa hành
lang sau lưng anh. Hai người với nhau, lần đầu tiên kể từ ngày chia tay mà
họ cho là quá lâu đối với cả hai.

Họ lặng lẽ đi bên nhau dọc theo chiều dài của lan can khu vườn cổ. Ánh

trăng bạc rọi sáng toàn cảnh. Họ phân biệt được các hàng cây, lề đường và
phía xa, mặt hồ phẳng lặng phản chiếu ánh trăng.

Đan trải chiếc khăn quàng lên bờ tường lan can và Jên ngồi xuống. Anh

đứng gần cô, hai tay khoanh vào nhau, đầu ngẩng cao, Jên ngồi hơi né sang
phía bên cạnh, tựa lưng vào con sư tử đá ngồi cạnh trên bao lơn. Cô ngoảnh
nhìn ra phía hồ và thấy hình như Đan cũng nhìn về phía ấy.

Nhưng Đan nhìn Jên. Cô mặc chiếc áo đen và mềm đã mặc hôm hòa

nhạc ở Overdene, chỉ khác là cô không đeo chuỗi hạt ngọc ở cổ và không
có đồ trang sức nào khác ngoài một bông hoa hồng đỏ. Ở Jên toát lên vẻ
thanh tao và sức mạnh bình thản làm rung động trái tim người đàn ông nào
nhìn cô. Tất cả tình yêu, tình quý mến tràn đầy trái tim Đan, trào lên cặp
mắt anh và chói sáng trong đó. Lúc này không còn gì phải giấu nữa. Cuối
cùng giờ phút của anh đã điểm, anh không còn muốn che đậy gì đối với
người mà anh yêu nữa.

Một lúc sau, ngạc nhiên vì chưa thấy anh đả động gì đến vấn đề Pôlin,

Jên quay lại và cặp mắt cô gặp mắt Đan…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.