CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 159

gì cả.

- Thưa ông, tôi xin lỗi ông, tôi có lỗi.

Đan chìa bàn tay qua mặt bàn, để như thế một lúc, nhưng không có bàn

tay nào đáp lại cả. Anh nói với nụ cười có duyên của anh:

- Thôi, ta đừng nên nói đến đấy nữa. Chị có thể khuyên nhủ tôi về rất

nhiều vấn đề, nhưng vấn đề này thì không đâu. Bây giờ chúng ta kết thúc.
Chúng ta đến đâu rồi? A! "Có ý định đến thăm tôi", chị đã viết "chị tốt quá"
chưa?

- Tốt quá, - Rôza nhắc lại giọng nghẹn ngào.

- Ta tiếp tục.

"Nhưng trong lúc này tôi không tiếp ai cả. Tôi chỉ tiếp khách khi nào tôi

đã khá làm chủ được những khó khăn vật chất ở vị trí tôi, để chúng không
quá lộ liệu nữa. Tôi có ý định sẽ qua một vụ hè ở Gleneesh này trong một
tình trạng cô đơn hoàn toàn và chắc là tôi sẽ quen dần với cuộc sống mới
này. Tôi tin chắc là các bạn bè của tôi sẽ kính trọng quyết định của tôi. Tôi
có bên cạnh tôi một người có khả năng và lòng nhẫn nại"

- Không, khoan đã, - Đan bỗng nhiên kêu lên, - tôi sẽ không nói thế,

người ta có thể hiểu lầm... chị đã bắt đầu viết câu ấy chưa? Chưa à? Chữ
cuối cùng là gì rồi? "Quyết định của tôi". Tốt rồi. Chấm. Bây giờ tôi cần
phải suy nghĩ chút đã!

Hai tay Đan ôm lấy đầu và suy nghĩ triền miên. Rôza chờ đợi, tay phải

chị cầm quản bút, ngồi giơ lên, tay trái áp vào tim chị. Với một vẻ dịu dàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.