CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 217

Rôza mỉm cười nói:

- Tôi sẽ không ở lại lâu nếu như ông mong tôi về. Tối nay tôi có định

viết một bức thư mà tôi đã nói với ông, ngày mai tôi sẽ gửi đi và tôi phải
theo sát nó. Tôi phải ở gần anh bạn khi anh ấy nhận được thư, hoặc ít ra
cũng ngay sau đó. Tôi nghĩ, tôi mong rằng, sau khi đọc thư xong, chàng sẽ
muốn có mặt tôi ngay tức khắc. Hôm nay thứ Hai, đến thứ Năm tôi sẽ đi, có
được không ạ?

Anh chàng Đan tội nghiệp có vẻ rụng rời, rồi anh thân mật nói đùa:

- Phải chăng là các chị y tá có thói quen bỏ mặc người ốm để đi xem

người yêu sẽ ra sao khi nhận thư của mình, phải không chị?

- Thưa ông, đó không phải là một thói quen, - Rôza trịnh trọng đáp, -

nhưng đây là trường hợp đặc biệt.

- Tôi sẽ điện cho Đêrych.

- Ông ấy sẽ cử tới cho ông một phụ nữ khác có khả năng hơn và ông có

thể trông cậy được.

- Ôi, một phụ nữ không tâm hồn ấy à? Nếu có chị Jên ở đây, chị ấy sẽ

giúp chị đắc lực. Chị nên hiểu rằng không ai có thể thay thế được chị.

- Ông rất tốt nên mới nói thế! Chị Jên có hay giúp đỡ mọi người không

ạ?

- Có chứ! Khi người ta cần đến. Chị ấy nói chị ấy thích được giúp đỡ

mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.