CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 224

tỏ một phản ứng nào, nhưng như những lần trước, anh nhét nó xuống cuối
để đọc sau cùng.

Khi Rôza đã đọc hết chồng thư, chị cầm lấy bức thư ấy. Tất cả đều lặng

lẽ. Chỉ có hai người. Nghe thấy cả tiếng những con ong ngoài vườn. Mùi
hoa thơm phảng phất vào tận trong phòng. Không có ai quấy rối sự yên tĩnh
của họ. Rôza cầm phong bì lên.

- Thưa ông Đan đây là một phong thư có dấu xi đỏ...

- Tôi biết rồi, chị không phải mất công tả nữa. Chị mở ra đi.

Rôza mở thư rồi nói:

- Thưa ông Đan, bức thư này rất dài.

- Thật thế à? Chị đọc đi.

Im lặng một lúc, Rôza cầm bức thư trước mặt nhưng không sao đọc lên

lời. Đan lặng lẽ đợi. Sau cùng Rôza nói:

- Thưa ông đây thực sự là một bức thư tâm tình. Tôi thấy khó đọc quá.

Thấy giọng nói Rôza có vẻ thiểu não, Đan liền quay lại dịu dàng nói:

- Chị xúc động mà làm gì? Chẳng động chạm gì đến chị đâu! Đúng nó là

một bức thư tâm tình. Nhưng tôi làm thế nào mà hiểu được nếu không có
chị làm trung gian! Hơn nữa, người phụ nữ này chẳng có gì quá thân thiết
để nói với tôi đâu mà chị lo!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.