CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 54

nặng nhất sẽ dành cho con, và cùng vác nó, chúng con sẽ gần nhau hơn. Ôi,
những bàn tay thân yêu! Ôi, cặp mắt chân thành và trung hậu!… Jên! Jên!
Chắc chắn là Jên luôn ngự trị trong ta, mặc dù ta chẳng biết gì, ta là thằng
mù, thằng ngốc. Nhưng nếu trước kia ta mù, bây giờ ta không mù nữa. Cặp
mắt ta đã mở to rồi. Ta đã nhìn thấy rồi. Và bắt đầu từ đêm nay Jên sẽ là bất
diệt”.

Một ngọn gió lùa trên trán anh và cặp mắt anh ngước lên long lanh dưới

ánh trăng sao. Jên đang nửa ngủ nửa thức bỗng giật mình vì tiếng tấm mành
va vào cửa sổ, cô thì thầm: “Đan, anh muốn gì xin cứ nói đi… em sẽ làm
theo tất cả!” Và đột nhiên nhận thức được điều mình vừa nói, cô vươn
người lên trong bóng tối và nghiêm khắc tự nhiếc mình: “Ôi, mi đã quá cái
tuổi ngông cuồng rồi! Tưởng mi đã biết suy nghĩ và khôn ngoan, thế mà chỉ
vài câu phỉnh phờ của một thằng bé con đã làm mi phải điên đầu! Hãy mau
mau quay về với lẽ phải, hãy rời bỏ ngay Overdene này vào sáng sớm ngày
mai bằng chuyến tàu đầu tiên!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.