CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 67

ra ngoài sân với tôi, ở đó chúng ta sẽ không bị ai quấy rầy. Trăng sáng vằng
vặc trên mặt hồ cũng bỏ công đến đấy thưởng thức. Tối hôm qua tôi đã ở
đấy một giờ đồng hồ. À, không, chị lại lầm rồi, chỉ có một mình tôi thôi và
tôi đã suy nghĩ đến… buổi tối nay, chúng ta sẽ nói chuyện với nhau.

- Chắc chắn tôi sẽ đến, và anh không được nói lấp lửng với tôi đấy nhé!

Anh phải hứa với tôi để cho tôi khuyên nhủ anh và giúp đỡ anh hết lòng.

- Tôi sẽ xin thú thật hết với chị, và chị sẽ khuyên nhủ tôi như chỉ có một

mình chị là làm được.

Về đến buồng riêng, ngồi cạnh cửa sổ, Jên thưởng thức phong cảnh tuyệt

đẹp của buổi hoàng hôn, cô sung sướng có được nửa giờ yên tĩnh trước khi
nghĩ đến việc rung chuông gọi người hầu phòng. Dưới cửa sổ buồng cô là
cái sân bằng, rộng, xung quanh có bao lơn bằng đá. Phía dưới sân là khu
vườn kiểu cổ có những lùm cây to, những lối đi ngoằn ngoèo và những
máng nước. Xa hơn chút nữa là bãi cỏ trống, dốc thoai thoải xuống đến tận
bờ hồ, lúc này mặt hồ trông như một tấm gương bạc. Bốn phía xung quanh
im lặng hoàn toàn, Jên cầm một quyển sách lên nhưng không đọc, cô ngắm
những khu rừng phía bên kia hồ, rồi ngắm bầu trời màu xà cừ trên đó lơ
lửng những đám mây hồng có lẫn các dải vàng. Tâm hồn cô tràn đầy một
niềm vui khoan khoái.

Một lát sau Jên nghe thấy có tiếng bước chân nhẹ trên cát, cúi nhìn, Đan

từ trong phòng hút thuốc đi ra, anh đi đi lại lại rồi ném mình xuống một
chiếc ghế mây. Mùi thơm của điếu thuốc là anh hút bay lên tận chỗ Jên.
Đan ném mẩu thuốc đi, bắt đầu ngâm nga rồi cất cao giọng hơn một chút,
anh lên tiếng hát:

Không phải anh cất lên lời ân huệ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.