CHUỖI TRÀNG HẠT - Trang 83

Phía xa, tiếng chuông đồng hồ điểm nửa đêm. Mười hai tiếng chuông dội

lại trong công viên. Một ngày mới đã bắt đầu, ngày mà Jên đã hứa sẽ trả lời
Đan. Khi mà đồng hồ lại đánh mười hai tiếng nữa, cô đã cùng với anh trong
nhà thờ và cần phải có câu trả lời sẵn sàng.

Jên rời cửa sổ, buông rèm xuống, bấm nút điện, thay áo ngủ, đem cái ghế

tựa đến bàn viết rồi rút trong ngăn kéo ra quyển sổ tâm tình và từ từ lướt
qua. Cô lật các trang, dừng lại, giở lại phía sau, cuối cùng cô tìm được
trang muốn đọc. Cô ngẫm nghĩ rất lâu, hai tay ôm lấy đầu. Đó là những
trang ghi lại buổi nói chuyện với Đan hôm hòa nhạc ở Overdene, Jên đọc
lại đoạn anh nói về vẻ xấu xí của ông mục sư già giảng đạo mà mẹ anh dắt
anh đến nghe. “Bộ mặt ông biến đổi hẳn. Lòng tốt và nguồn cảm hứng của
ông làm khuôn mặt ông sáng lên trông như một thiên thần. Không bao giờ
tôi còn thấy ông xấu nữa. Cái đẹp của tâm hồn ông tỏa sáng ra ngoài làm
thay đổi vật chất. Tôi nhớ mãi ánh hào quang xung quanh nụ cười của ông.
Lẽ tất nhiên đó không phải là loại gương mặt mà người ta mong muốn nhìn
thấy hàng ngày trước mặt mình trong bữa ăn, và như vậy đối với tôi, xin
thú thật là một nỗi thống khổ…”

Jên tiếp tục đọc, nhưng tâm trí cô tập trung vào câu cuối cùng ấy. Sau

cùng cô đứng lên thắp những chùm đèn đặt hai bên chiếc gương cạnh bàn
trang sức, cô ngồi xuống và lạnh lùng ngắm nhìn bộ mặt mình trong
gương…

Lúc đồng hồ trong làng điểm một giờ, Đan đứng trước cửa sổ buồng, anh

nhìn một lần cuối cùng vào đêm tối, đêm ấy có tầm quan trọng rất lớn đối
với anh.

Với một nụ cười tinh nghịch trên môi, anh nhớ lại, để tự trấn tĩnh, anh đã

phải nghĩ đến những cửa sổ giữa buồng anh và buồng Jên. Có năm cái. Anh
nhận ra cửa sổ của buồng Jên ngay bên dưới có cây hoa mộc lan và anh cúi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.